Chương trước
Chương sau




Bất Khắc: Vận Mệnh Bất Khắc, Vị Đáo Chung Kết.

(tạm dịch là Vận mệnh không khắc, chưa tới chung kết).

Chu Văn nhìn chú giải Vận Mệnh Chi Luân của bàn thân, xem xong vẫn không hiểu, hắn vẫn không biết năng lực Vận Mệnh Chi Luân rốt cuộc là gì?

Bất chấp xem nơi này là địa phương nào, Chu Văn trực tiếp tiến vào trò chơi, muốn thử xem Vận Mệnh Chi Luân Bất Khắc này trong thực chiến có tác dụng gì?

Đồng thời cũng có thể đi cày một ít Thần thoại Thứ nguyên kết tinh, trước tiên đem thuộc tính tăng lên, nếu không trực tiếp đối mặt với Thần thoại sinh vật vẫn ăn thiệt thòi.

Tiến vào Lộc Đài, tầng ba của Lộc Đài có nhiều Thần thoại sinh vật nhất, tuy năng lực của chúng không mạnh, nhưng lại là địa phương dễ cày Thần thoại Thứ nguyên kết tinh.

Trước trên đường gặp thử mấy đầu Si, kết quả làm Chu Văn nghi hoặc, Vận Mệnh Chi Luân kích hoạt về sau, lập tức vận chuyển.

Nhưng lại không phát sinh chuyện gì, vừa không gia trì thuộc tính, lại không có công kích cường đại, cũng không phát sinh biến hóa đặc thù nào.

- Rốt cuộc tình huống thế nào?


Trong lòng Chu Văn vô cùng buồn bực, hiện tại hắn hơi hoài nghi, có phải bởi hắn nghịch chuyển Vận Mệnh Chi Luân, khiến Vận Mệnh Chi Luân xảy ra vấn đề, không đạt được năng lực mà Vận Mệnh Chi Luân nên có.

Một đường tiến lên, thời điểm đến Hạ hải, chín đầu Yêu Huyết Chân Long vẫn chưa quét mới, Chu Văn đang chuẩn bị tiến lên, nhưng lúc ánh mắt đảo quan ngọc bích không trung, lại không khỏi ngơ ngẩn lại.

Bình thường nếu tới gần ngọc bích không trung sẽ chết, sau này Chu Văn quan sát không ít lần, đều không phát hiện bí mật bên trong ngọc bích không trung.

Nhưng lúc này Chu Văn nhìn về phía ngọc bích không trung, lại phát hiện ở bên trong ngọc bích không trung, có một sinh vật to lớn.

Hình thể sinh vật kia quả khủng bố, có thế so sánh với Cự Long, đứng ở bất kỳ ngóc ngách nào tại Hạ hải cũng nhìn thấy được, nhưng sinh vật to lớn như vậy, trước kia Chu Văn lại không nhìn thấy.

- Chẳng lẽ trước kia ta mù lòa sao?

Chu Văn lập tức bác bỏ loại ý nghĩ này, ngược lại trong lòng mừng như điên.

Dĩ nhiên trước kia hắn không phải mù lòa, vậy trước kia hắn không nhìn thấy sinh vật khổng lồ bên trong ngọc bích không trung, chỉ có hai loại khả năng.

Một loại do đối phương sẽ ẩn thân, còn một loại khả năng chính là, bản thân sinh vật kia chính là tồn tại Khủng Cụ cấp trở lên, cho nên Chu Văn mới không nhìn thấy nó.

Khả năng đầu tiên không lớn, nếu nó ẩn thân, hẳn có những phương pháp khác có khả năng cảm ứng được nó tồn tại, nhưng trước kia Chu Văn dùng không ít phương pháp, vẫn không thể phát hiện nó, bây giờ lại đột nhiên thấy được, điều này hiển nhiên bất thường.

- Ta có thể thấy Khủng Cụ sinh vật?

Phản ứng đầu tiên của Chu Văn là triệu hoán Ma Anh ra, sau đó để nàng tiến nhập trạng thái Khủng Cụ hóa.

- Quả nhiên thấy được!

Chu Văn nhìn Ma Anh, vui mừng kém chút nhày dựng lên.

Trước kia Ma Anh Khủng Cụ hóa, Chu Văn nhìn nàng tựa như đang nhìn không khí, nhưng bây giờ Ma Anh Khủng Cụ hóa về sau, Chu Văn lại nhìn rõ ràng.

Hắn phát hiện trên thân Ma Anh xác thực phát sinh biến hóa không nhỏ, chẳng qua trước kia hắn không nhìn thấy, không biết bộ dáng Ma Anh Khủng Cụ hóa thế nào?

Sau khi Ma Anh Khủng Cụ hóa, Ma khí trên người biến ảo chập chờn, giống như ma quỷ, biển ảo đủ loại hình dáng, tựa như bất cứ lúc nào cũng lao chằm vào người thôn phệ.


Còn bản thân Ma Anh không có biến hóa quá lớn, vẫn mặc một bộ tử mặc áo giáp, trong ngực ôm Ma kiếm, bên hông đeo Già Thiên Linh, lạnh lùng đứng nơi đó.

Chu Văn ngừng vận chuyển Vận Mệnh Chi Luân, bộ dáng Ma Anh lập tức biến mất trong mắt hắn biến mất không thấy gì nữa, giống như ẩn thân.

- Chẳng lẽ lực lượng Vận Mệnh Chi Luân của ta chỉ đơn giản nhìn sinh vật Khủng Cụ hóa thôi sao? Cái này tựa hồ hơi yếu… Mà cũng không thể tính yếu.

Chu Văn cảm thấy năng lực này tựa hồ không tệ.

Sở dĩ Khủng Cụ cấp mạnh mẽ, bởi có hai điểm then chốt, thứ nhất chỉ có lực lượng Khủng Cụ cấp mới tổn thương Khủng Cụ cấp, cho nên Thần thoại sinh vật mạnh đến đâu, cơ hồ không có khả năng đánh bại Khủng Cụ cấp.

Coi như dưới tình huống thuộc tính không thua kém nhiều, Khủng Cụ cấp vẫn nghiền ép Thần thoại cấp.

Điểm này không phải không có cách giải quyết, Chu Văn có được đồ vật Khủng Cụ hóa của Băng Long Vương, dùng những đồ vậy này lâm vũ khí, có thể làm bị thương Khủng Cụ sinh vật, điểm này hắn đã xác nhân trên thân Dạ Đế.

Chỗ kinh khủng khác của Khủng Cụ cấp, chính là đại bộ phận Khủng Cụ cấp, người bình thường đều không thể nhìn thấy nó, không biết thì càng kinh khủng hơn, đây là điểm khiến sinh vật bình thường không cách nào chiến đấu với Khủng Cụ sinh vật được, đơn giản chỉ có nước đơn phương bị ngược sát.

Nhưng đây không phảu tuyệt đối, Khủng Cụ hóa giống Thỏ Ngọc, không để cho người ta không nhìn thấy, mà thuần túy Cự Đại hóa.

Có điều loại hình này tương đối hiếm thấy bên trong Khủng Cụ cấp, đại bộ phận Khủng Cụ sinh vật, sinh vật không thể nhìn thấy bộ dáng chúng nó sau khi Khủng Cụ hóa.

Hiện tại Chu Văn có thể nhìn thấy Khủng Cụ cấp sinh vật, lại có đồ vật có thể đả thương Khủng Cụ sinh vật, chỉ hai điểm này thôi đã khiến thực lực hắn tăng lên trên diện rộng.

Thời điểm về sau đối mặt với Khủng Cụ sinh vật, sẽ không bị động giống trước nữa.

- Nghĩ đi nghĩ lại, Vận Mệnh Chi Luân của ta tựa hồ rất hữu dụng.

Chu Văn suy nghĩ một chút, tác dụng xác thực rất lớn, có điều hắn vẫn cảm thấy cái này hình như không phải năng lực chính của Bất Khắc.

Chu Văn lại tiến hành một chút thí nghiệm, tuy nhiên lại không phát hiện ra năng lực khác của Bất Khắc.

Biết loại sự tình này không thể nào gấp được, Chu Văn dứt khoát xuyên qua Hạ hải, để Ma Anh giết tiến vào Lộc đài, đem một đám Tiên nhân và Tiên nữ giả chém giết, quét dọn tầng ba một lần, thu hoạch cuối cùng tuôn ra một viên Lực lượng kết tinh 59 điểm và một viên Nguyên Khí kết tinh 62 điểm.

Trực tiếp luyện hóa hấp thu, hai loại thuộc tính trong nháy mắt tăng lên.


Chu Văn không tiếp tục càn quét tiến, bởi vì hắn còn không biết, mình rốt cuộc ở nơi nào.

Năng lực truyền tống của Mệnh hồn Vi Quang là truyền tống cự ly xa, chỉ có thể truyền tống đến Địa Cầu, độ chính xác lại rất thấp.

Hiện tại nơi này chỉ là một mảnh sa mạc, Chu Văn căn bản không biết mình đang ở đâu?

Trước kia có Vi Quang và Tân Kỷ Nguyên, muốn nhận biết vị trí của mình không khó, nhưng hiện tại tất cả Mệnh cách và Mệnh hồn đều bị Chu Văn tự mình đánh nát, tự nhiên không còn năng lực trước đó.

Thử nghiệm hoán đổi Nguyên Khí quyết, phát hiện không có phản ứng, giống như chưa bao giờ tu luyện qua.

- Tu luyện Nguyên Khí quyết lâu như vậy, cứ như vậy phế đi sao?

Chu Văn khẽ lắc đầu:

- Được rồi không buồn nữa, trước tiên cần nghĩ biện pháp biết rõ ràng nơi này là địa phương nào rồi nói sau.

Chu Văn sử dụng Đế Thính tận lực khuếch trương phạm vi lớn, hắn muốn biết rõ rằng mình đang ở nơi nào, nhưng phạm vi Đế Thính có thể nghe được vẫn không thể thoát khỏi sa mạc.

Chỉ thấy phía trước Chu Văn có một ngọn núi, mà ngọn núi kia hơi kỳ quái, bên trong sa mạc mênh mông rộng lớn, ngay cả một gốc cây xương rồng cũng không nhìn thấy, càng không có nguồn nước, nhưng bên trên ngọn núi kia lại một màu xanh biếc dạt dào sinh cơ bừng bừng.

Chu Văn dò xét trong chốc lát, cũng không đi về phía ngọn núi kia, ngược lại triệu hồi ra Thổ Hành Thú, hướng về phía ngược lại độn thổ đi.

Sự tình ra khác thường tất có yêu, mặc dù thực lực hiện tại Chu Văn mạnh mẽ, nhưng không có Thái Thượng Khai Thiên Kinh bảo hộ, hắn không dám xông loạn vào một chút thần bí chi địa.

Nhưng Thổ Hành Thú vừa mới độn vài trăm dặm, chờ nó chui ra mặt đất, Chu Văn lại kinh hãi phát hiện, chính mình đã đến dưới chân núi ngọn núi kia.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.