Chương trước
Chương sau




Chu Văn ngẩng đầu nhìn kỹ, chỉ thấy trước ngọn núi kia có một tấm bia dựng thẳng, trên đó viết ba chữ "Cực Nhạc sơn".

Chu Văn lập tức biết, bản thân đang đứng nơi nào.

Lúc trước hắn đi theo đại sư huynh Lưu Vân đi đại sa mạc Taco Ramah, Lưu Vân đã từng đã nói với hắn, trong sa mạc rộng lớn có bốn Dị thứ nguyên lĩnh vực vô cùng kinh khủng.

Tử Nhân cốc, Hoàng Tuyền thành, Vô Tẫn Tinh Hải và cuối cùng chính là Cực Nhạc sơn.

Hoàng Tuyền thành cùng Vô Tẫn Tinh Hải, Chu Văn đều đã đi qua, Cực Nhạc sơn mới nghe qua tên, không ngờ lần truyền tống lần này lại đến đây, ngoài ý muốn gặp được Cực Nhạc sơn.

Nếu không đi, Chu Văn dứt khoát không đi, đem Băng Nữ cùng Thỏ Ngọc phóng ra, mình ôm lấy Ma Anh, quan sát tỉ mỉ tấm bia đá Cực Nhạc sơn.

Chỉ thấy phía dưới bia đá kia, bất ngờ khắc một đồ án nhỏ.

- Phó bản đưa tới cửa, có ngu mới không download.


Chu Văn lấy điện thoại thần bí ra, chọn đồ án nhỏ chụp một cái, lập tức tiến vào giao diện download.

- Nghe Lưu Vân nói, tiến vào Cực Nhạc sơn, không có người nào sống sót thoát ra ngoài, cũng không biết trong ngọn núi này có chỗ huyền diệu gì?

Bây giờ không có Thái Thượng Khai Thiên Kinh, tốt nhất không nên xông loạn, vẫn chờ download phó bản về sau, trước trong game tìm kiếm đường đi.

Thời điểm Chu Văn đang nghĩ ngợi, lại nghe được bên trong Cực Nhạc sơn truyền đến thanh âm ngọt ngào quyến rũ.

Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một đám mỹ nữ mặc bikini cười cười nói nói, đang vui chơi, cặp đùi đẹp khiến người xem chảy máu mũi.

Chu Văn ngồi ngoài núi, nhìn những mỹ nữ kia đùa giỡn, thân thể tựa hồ có loại xúc động không tự chủ muốn đi qua, cũng may ý chí hắn kiên định, một lát sau loại xúc động kia biến mất.

Tâm niệm vừa động, vận chuyển Vận Mệnh Chi Luân, lại đi xem những mỹ nữ kia, con ngươi lập tức co rút lại một chút.

Làm gì có mỹ nữ gì, căn bản chúng chính là một đám Hôi bào lão thử tướng mạo xấu xí tà ác.

Càng thêm cổ quái chính là, những Hôi bào lão thử kia có thân thể đứng thẳng giống như người, trên thân còn đội mũ xám, trong ánh mắt lưu chuyển tà dị quang sắc.

Thấy cảnh này, Chu Văn trực tiếp triệu hoán Đồng Tước kiếm, mang theo hỏa diễm lưỡi kiếm phá không mà ra, bay vào bên trong Cực Nhạc sơn, trong nháy mắt chém giết mấy đầu Hôi bào lão thử.

Lần này lại chọc vào ổ chuột, hàng loạt Hôi bào lão thử từ bên trong núi rừng Cực Nhạc sơn chui ra, từng con mắt của chúng tỏa sáng, tạo thành tinh thần lực tràng to lớn, mà Hôi bào lão thử càng nhiều, tinh thần lực tràng càng nhiều.

Chu Văn lập tức hiểu được, vì cái gì trước đây nhiều người đến Cực Nhạc sơn thám hiểm, đều không có người nào sống sót trở về.

Dám Hôi bào lão thử này am hiểu tinh thần công kích, hơn nữa có thể đem tinh thần lực tập chung một chỗ, tuy cách làm khác quân đoàn Âm Phù Tinh Linh, nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.

Chẳng qua Hôi bào lão thử đáng sợ hơn nhiều, ban đầu tinh thần công kích rất khó phòng ngự, mà chúng nó đều là Sử thi cấp, lại thêm số lượng rất nhiều, cho dù Thần thoại sinh vật nhận công kích của bọn chúng, vẫn dễ dàng mê thất.

Lúc mới bắt đầu, Đồng Tước kiếm còn không có chịu ảnh hưởng, còn đang giết chóc Hôi bào lão thử, đem bốn phía Cực Nhạc sơn thiêu đốt thành hỏa diễm.

Nhưng thời điểm bên trên Cực Nhạc sơn xuất hiện mười ba con Hồng Y lão thử về sau, Đồng Tước kiếm lại nhận ảnh hưởng, chẳng những không tiếp tục giết chóc, còn quay đầu hướng về phía Chu Văn giết tới.


- Khá lắm, mười ba đầu Thần thoại sinh vật Hồng Y lão thử, Cực Nhạc sơn này tuyệt đối không đơn giản, khả năng có sẽ có Khủng Cụ cấp tồn tại?

Chu Văn cảm nhận phương diện tinh thần nhận áp lực lớn, thầm nghĩ.

Có điều ý chỉ của hắn vô cùng cứng cỏi, bây giờ lại mở ra Vận Mệnh Chi Luân, thấy chân thân những đầu Hôi bào lão thử kia về sau, làm thế nào cũng không bị mê hoặc, vung tay lên một cái, tóm lấy Đồng Tước kiếm phản bội.

Nhưng tinh thần những con chuột kia rất lợi hại, vô số Hôi bào lão thử kết hợp với Hồng Y lão thử cùng nhau hợp kích, ngay cả Khủng Cụ cấp Thỏ Ngọc cũng nhận một ít ảnh hưởng.

Chỉ thấy hai mắt Thỏ Ngọc xuất hiện hồng tâm, lại chậm rãi hướng về phía Cực Nhạc sơn.

- Làm tỉnh nó cho ta.

Chu Văn thay Thỏ Ngọc mất mặt, dù sao bản thân cũng là Khủng Cụ cấp, lại bị một đám Sử thi sinh vật dẫn dụ.

Băng Nữ triệu hồi khối băng lớn trực tiếp nện trên đầu Thỏ Ngọc, khối băng chia năm xẻ bảy, lúc này Thỏ Ngọc mới thanh tỉnh lại.

- Tuy nói Thỏ Ngọc là Dị thứ nguyên sinh vật thuần lực lượng hình, bản thân phương diện tinh thần không phải sở trường, nhưng dù sao nó vẫn là Khủng Cụ cấp, đám này có thể ảnh hưởng đến nó, tự nhiên kỹ năng tinh thần hợp kích của chúng tuyệt đối không tầm thường.

Chu Văn thấy Băng Nữ có năng lực khắc chế kỹ năng tinh thần, thế là để nàng leo lên Cực Nhạc sơn, trước tiên tiêu diệt đám chuột này rồi nói.

Băng Nữ không có tâm tư chơi đùa với đám chuột này, trực tiếp Khủng Cụ hóa về sau, một đòn băng bạo đem tuyệt đại bộ phận Hôi bào lão thử bạo thành vụn băng.

Mười ba đầu Hồng Y lão thử đã chết bảy tám con, còn mấy con còn lại trọng thương.

Chu Văn thấy Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng rơi đầy đất, vội vàng triệu hoán ra một đám Âm Phù Tinh Linh, để chúng nó đi vào nhặt những Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng kia.

Thấy đám Hồng Y lão thử còn lại muốn chạy trốn, Băng Nữ phất tay, hàn khí dũng mãnh lao tới, đem bọn nó đông lạnh thành tượng băng.

Băng Nữ thấy đám chuột kia chết hết, thời điểm đang muốn trở về, đột nhiên nghe được trên đỉnh núi Cực Nhạc sơn truyền đến một tiếng quái khiếu chói tai.

- Chít!


Thanh âm kia cực kỳ bén nhọn, Băng Nữ thân ở bên trong Cực Nhạc sơn, nghe được thanh âm kia, sắc mặt biến hóa, trên thân băng quang đại phóng, tựa hồ đang chống lại một loại lực lượng kinh khủng nào đó.

Mà Âm Phù Tinh Linh mà Chu Văn lệnh tiến vào Cực Nhạc sơn, từng cái như mất hồn, lại tự mình hướng về phía đỉnh núi.

Chu Văn đứng bên ngoài Cực Nhạc sơn, cũng cảm giác tinh thần một hồi hốt hoảng, cơ hồ nhịn không được nhấc chân đi vào Cực Nhạc sơn.

Còn may ý chỉ của hắn quả thực quá mạnh, chỉ hơi thất thần, lập tức liền khôi phục lại.

Thỏ Ngọc lần nữa trúng chiêu, Chu Văn trực tiếp đem nó xách về bên trong Hỗn Độn châu, nguyên bản Chu Văn cho rằng hắn không có Hỗn Độn Đệ Nhất Trật Tự về sau, sẽ không thể nào sử dụng Hỗn Độn châu, tuy nhiên lại phát hiện Nguyên khí của mìn vẫn có thể mở ra Hỗn Độn châu mà không nhận ảnh hướng nào khác.

Cái này khiến Chu Văn hết sức hoài nghi, những Nguyên Khí quyết đó cũng không phải không dùng được, mà bởi vì nguyên nhân nào đó mới tạm thời vô phương sử dụng.

Tầm mắt Băng Nữ ngưng tụ, lại hướng về đỉnh núi Cực Nhạc sơn vọt tới, rất nhanh nghe được tiếng va chạm kinh khủng.

Chu Văn thấy bên trong Cực Nhạc sơn không còn lại nhiều Dị thứ nguyên sinh vật Hôi bào lão thử, tự mình dứt khoát đi vào, dự định thu nhận những viên Thứ nguyên kết tinh và trứng Phối sủng kia về,

Đặc biệt là những viên Thứ nguyên kết tinh kia, hiện tại Chu Văn vừa vặn cần bổ sung thuộc tính, mười ba con Hồng Y lão thử kia, tuôn ra năm khối thuộc tính kết tinh và một viên trứng Phối sủng.

Coi như Thần thoại sinh vật cũng không ngăn cản nổi ảnh hưởng tinh thần lực từ bên trên núi truyền xuống, Chu Văn lại như cũ bảo trì bản thân, đi vào Cực Nhạc sơn về sau, nhặt hết thuộc tính kết tinh, bất chấp tất cả, toàn bộ trực tiếp hấp thu, khiến thuộc tính bản thân nhanh chóng tăng lên.

Chu Văn vừa mới nhặt trứng Phối sủng lên, đột nhiên thấy trên đỉnh núi có một đạo lưu quang bay xuống, đó là một thành cổ kiếm.

Nếu không phải Chu Văn có năng lực nhìn thấy trạng thái Khủng Cụ hóa, chỉ sợ không biết cổ kiếm kia chém giết thế nào?






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.