Chương trước
Chương sau




Mặt thứ tư của Đại Phạm Thiên tuyệt đối là đại sát khí, sức mạnh bên trong Khủng Cụ cấp hết sức mạnh mẽ, nhưng sát thương không phân biệt địch ta là một vấn đề lớn.

Đại Phạm Thiên là một trong những trạng thái Khủng Cụ hóa của Chu Văn, cho nên hắn không thể cách quá xa, bằng không Đại Phạm Thiên sẽ tự động trở lại thân thể hắn.

Trừ phi Chu Văn có thể chọi cứng với lực lượng mặt thứ tư của Đại Phạm Thiên, bằng không tái sử dụng, chẳng khác nào tự sát.

- Lực lượng Đại Phạm Thiên tựa hồ tương tự với Đế Thính, chẳng lẽ hai bên có quan hệ gì đó?

Chu Văn cảm thấy lực lượng mặt thứ tư của Đại Phạm Thiên, cùng với Đế Thính giải phóng hoa tai, xác thực có điểm tương tự, có điều không mạnh như vậy mà thôi.

Chu Văn đang suy nghĩ làm thế nào lợi dụng lực lượng Đại Phạm Thiên, Nguyệt Độc lại chủ động đi tới.

- Làm sao vậy?

Chu Văn ngẩng đầu nhìn về phía Nguyệt Độc hỏi.

- Trò chơi không thú vị nữa.

Mặc dù Nguyệt Độc cầm điện thoại di động, có điều đã thoát khỏi trò chơi.

- Nếu chán, để ta dẫn ngươi đi ăn một chút?

Chu Văn suy nghĩ một chút nói.

- Thức ăn nhân loại đối với ta mà nói, so với tảng đá không có khác, tất cả đều là năng lượng vật chất mà thôi.


Nguyệt Độc lạnh nhạt nói.

Chu Văn lập tức cảm giác đau đầu, để cho hắn đi săn giết Dị thứ nguyên sinh vật, hắn còn có thể tìm kiếm cách chiến thắng đối thủ.

Nhưng để Chu Văn suy đoán lòng dạ đàn bà, hắn thật sự bó tay.

- Ngươi đã đi học rồi sao?

Nguyệt Độc đột nhiên hỏi Chu Văn.

- Dĩ nhiên đã đi học rồi.

Chu Văn hơi nghi hoặc một chút, không biết tại sao Nguyệt Độc đột nhiên hỏi những thứ này.

- Cảm giác đến trường như thế nào?

Nguyệt Độc lại hỏi.

- Thì đi học tập thôi, còn có cảm giác gì?

Chu Văn cảm thấy câu hỏi của Nguyệt Độc rất kỳ quái.

- Vậy ngươi dẫn ta đi đến trường đi.

Nguyệt Độc nháy nháy mắt nói ra.

- Đến trường?

Trong lúc nhất thời, đầu óc Chu Văn thấy sai sai, không biết Nguyệt Độc rốt cuộc có ý gì?

- Dị thứ nguyên sinh vật trời sinh có được tri thức, không có khái niệm đi học, ta muốn biết đến trường có cảm giác gì, ngươi dẫn ta đi đi.

Nguyệt Độc nghiêm túc nói.

- Thì ra là vậy.

Chu Văn ngẫm lại cũng đúng, Dị thứ nguyên sinh vật xác thực không cần học tập giống nhân loại.

Có điều yêu cầu này của Nguyệt Độc, lại khiến Chu Văn hơi khó làm.

Trường học không phải quán ăn ven đường, không phải địa phương muốn là vào, mặc dù trước kia Chu Văn cũng là học sinh, hơn nữa thuộc loại học sinh chưa tốt nghiệp, nhưng thời gian năm năm trôi qua, các đồng học của hắn đã sớm tốt nghiệp, Chu Văn cũng không có dự định trở lại trường học tập.

Nhìn biểu lộ của Nguyệt Độc một chú, Chu Văn biết không đi khẳng định không được, suy nghĩ một chút, có chủ ý.

Chu Văn muốn đem Nguyệt Độc mang vào Tịch Dương học viện cũng không khó, thế nhưng làm như vậy thực sự quá nguy hiểm, vạn nhất Nguyệt Độc không cao hứng, đại khai sát giới tại Tịch Dương học viện, đến lúc đó không ai ngăn nổi, chỉ sợ toàn bộ Lạc Dương đều bị huyết tẩy.

Thế nhưng yều cầu Nguyệt Độc không thể không đáp ứng, bằng không Nguyệt Độc lập tức trở mặt với hắn.

Thế là Chu Văn liên tục cân nhắc về sau, dự định mang theo Nguyệt Độc đi Hoàng Gia học viện đi dạo, để cho nàng chơi hai ngày tại nơi đó, cảm thụ một ít không khí về trường học.


Hoàng Gia học viện là đại học vô cùng nổi danh tại Liên bang, thậm chí bài danh còn xếp trên Tịch Dương học viện, cho nên năm năm về sau, Hoàng Gia học viện vẫn còn tồn tại.

Hoàng Gia học viện không thu nhận học viên bên ngoài, chỉ có đệ tử Tạp Bội gia tộc và gia tộc phụ thuộc mới có thể nhập học, bên trong cơ bàn đều là người liên quan đến Tạp Bội gia tộc.

Quan hệ của Chu Văn và Tạp Bội gia tộc vô cùng xấu, mặc dù không đến mức diệt Tạp Bội gia tộc, thế nhưng những công việc bẩn thỉu, Chu Văn khẳng định không thể quên bọn hắn.

Nghĩ kỹ về sau, Chu Văn mang theo Nguyệt Độc xuất phát đi tới Hoàng Gia học viện Tây khu.

Hai người đều có năng lực Không gian hệ, tự nhiên không cần bước đi, Chu Văn nói rõ địa phương, Nguyệt Độc trực tiếp dẫn hắn truyền tống đi qua, kỹ năng truyền tống cự ly xa của Nguyệt Độc vừa nhanh vừa chuẩn, tự nhiên mạnh hơn Chu Văn nhiều.

- Thiên Tai cấp quả nhiên là Thiên Tai cấp.

Chu Văn chẳng qua cảm thán, cảm thấy đẳng cấp của mình vẫn còn kém nhiều lắm.

Hiện tại xử lý thủ tục nhập học khẳng định không còn kịp rồi, Chu Văn cũng không tính toán đi học tập thật, hắn mang theo Nguyệt Độc tiến vào trong vòng, dự định đi cạy khóa.

Hoàng Gia học viện là học viện mang hình thức phong bế, người ngoài rất khó đi vào, có điều đối với Chu Văn mà nói, đơn giản chỉ cần thuấn di.

Chu Văn và Nguyệt Độc xuất hiện bên trong Hoàng Gia học viện, cũng không dẫn đến sự chú ý của người khác.

- Nơi này chính là trường học sao?

Nguyệt Độc đánh giá bốn phía, tựa hồ phi thường tò mò.

- Đúng vậy, nơi này chính là một trong những trường học nổi danh nhất của nhân loại.

Chu Văn nói.

- Đó là pho tượng của ai, tại sao đứng nơi đó?

Nguyệt Độc chỉ một nơi trước đại môn nói.

Chu Văn quay đầu nhìn qua, chỉ thấy nơi đó là một pho tượng đứng trước đại môn của học viện, pho tượng là một người cầm kiếm, bộ dáng trảm lên bầu trời.

Mặc dù đây chỉ là một pho tượng, tuy nhiên lại có loại khai thiên chi thế, phảng phất thanh kiếm kia muốn chém trời thành hai nửa.

Chu Văn nhìn được tư thế của pho tượng kia, hình như hơi quen mắt, nhìn kỹ mặt pho tượng kia, hắn lập tức bừng tỉnh đại ngộ, pho tượng kia không phải tư thái hắn trảm phá Đế Thiên hay sao?

- Đây là pho tượng kỷ niệm, nhân vật được điêu khắc chính là Nhân Hoàng?

Chu Văn giới thiệu cho Nguyệt Độc biết, trong nội tâm cảm giác hơi khó chịu.

- Chính là Nhân Hoàng đánh bại Đế Thiên trong cách đấu tràng Ma phương kia sao?

Nguyệt Độc rõ ràng đã biết sự tình Nhân Hoàng.

Kỳ thật chỉ cần lên mạng, cũng rất dễ thấy tin tức liên quan đến Nhân Hoàng, Nguyệt Độc biết cũng không phải chuyện kỳ quái.

- Đúng vậy.


Chu Văn gật đầu trả lời, giả bộ như cái này không liên quan gì đến mình vậy.

Hai người cứ như vậy vừa đi vừa trò chuyện bên trong Hoàng Gia học viện, nguyên bản Chu Văn cảm thấy bẻ khóa tiến vào Hoàng Gia học viện cũng không khó khăn gì.

Đáng tiếc hắn quên nơi này là Hoàng Gia học viện, mà nơi này chỉ tuyển chọn học sinh Tạp Bội gia tộc và gia tộc phụ thuộc, cho nên trong học viện này, trên cơ bản đều là người Tây khu.

Chu Văn và Nguyệt Độc có tướng mạo người Đông khu, đi trong học viện một lúc, hấp dẫn tầm mắt của không ít người.

Cũng may phần lớn học sinh chẳng qua chỉ cảm thấy hơi hiếu kỳ, chỉ nhìn bọn họ một chút, chứ không có ý cản bọn họ.

- Các ngươi là học sinh Minh Thành học viện sao?

Đi dạo trong chốc lát, cuối cùng có một nữ học sinh đi tới, cản bọn họ lại hỏi.

- Có chuyện gì không?

Chu Văn không phủ nhận, ngược lại hỏi.

- Ta đặc biệt sùng bái Minh Nhật giáo sư của học viện các ngươi, nghe nói lần này hắn dẫn đội tới Hoàng Gia học viện chúng ta trao đổi, cái này có thật hay không? Hắn sẽ diễn thuyết sao? Ngươi có thể giúp ta nhờ Minh Nhật giáo sư ký tên hay không?

Nữ sinh kia nói như bắn liên thanh.

- Thật có lỗi, ta không biết Minh Nhật giáo sư, ngươi tự mình hỏi hắn đi.

Chu Văn chỗ nào biết Minh Nhật giáo sư.

- Các ngươi không phải học sinh Minh Thành học viện sao? Làm sao không biết Minh Nhật giáo sư?

Nữ sinh kia không tin tưởng nói.

- Thật không biết.

Chu Văn lại nói một lần, liền chuẩn bị mang theo Nguyệt Độc rời đi.

- Không giúp đỡ thì nói luôn đi, cần gì nói dối, rõ ràng cũng muốn đi hội trường nha.

Nữ sinh lầm bầm một câu, cũng đi theo, bởi phương hướng đám người Chu Văn đi chính là về phía hội trường.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.