Chương trước
Chương sau




Chu Văn thấy Nguyệt Độc đi vào, cũng mang theo Tiểu điểu và linh dương cũng nhau đi về phía Sâm La điện.

Hắc Y nhân thấy Chu Văn bọn hắn muốn đi vào Sâm La điện, vội vàng nói:

- Cấm kỵ chi lực của Sâm La điện vô cùng mạnh, nếu người từng giết qua bất kỳ sinh vật nào bước vào bên trong, nhất định sẽ bị cấm kỵ chi lực gây thương tích, nếu sát nghiệt nghiêm trọng, chỉ sợ bị giết chết tại chỗ.

Bây giờ thời đại này, loại trừ người đặc thù như Độc Cô Bất Sát, làm gì có người nào chưa giết qua sinh vật, coi như người theo chủ nghĩa ăn chay, cũng phải động thủ săn giết Dị thứ nguyên sinh vật mới tồn tại nổi.

Nguyệt Độc dường như không nghe thấy, trực tiếp đi vào bên trong Sâm La điện.

Chu Văn đã khắc hoạ ra Thái Thượng Khai Thiên Kinh, sức mạnh cấm kỵ đối với hắn rất khó sinh ra hiệu quả, nếu cần thiết, Chu Văn còn có thể sử dụng lực lượng Thái Thượng Khai Thiên Kinh bảo hộ Nha Nhi, Tiểu điểu và linh dương.

Lực lượng Thái Thượng Khai Thiên Kinh này, từ khi xuất hiện kinh văn về sau, không chỉ có thể bảo hộ bản thân Chu Văn, cũng có thể giúp bảo hộ người khác.

Linh dương cùng Tiểu điểu trực tiếp vọt vào, thoạt nhìn tựa hồ so với Chu Văn còn nhanh hơn.

Trong lòng Chu Văn hơi nghi hoặc, không biết hai con hàng này vội vã đi vào làm gì, cũng vội vàng đi vào theo.


Tiến vào Sâm La điện về sau, thấy Nguyệt Độc, linh dương cùng Tiểu điểu đều ở bên trong, cũng không phát sinh tình huống cấm kỵ ch lực gây thương tích.

Ngay cả Chu Văn ôm Nha Nhi, cũng không bị cấm kỵ chi lực gây thương tích, nếu không phải Thái Thượng Khai Thiên Kinh của Chu Văn đang đem cấm kỵ chi lực chuyển hóa thành Nguyên khí, Chu Văn còn hoài nghi nơi có thật có cấm kỵ chi lực theo lời Hắc Y nhân nói không?

Hắc Y nhân đứng bên ngoài Sâm La điện, cũng không dám tiến vào bên trong, hắn đứng bên ngoài nhìn vào bên trong, phát hiện đám người Chu Văn lại không bị cấm kỵ chi lực gây thương tích, không khỏi ngạc nhiên.

- Bọn hắn rốt cuộc làm cái gì? Chẳng lẽ bọn hắn đều giống như Độc Cô Bất Sát, có được Mệnh cách đặc thù không sát sinh?

Hắc Y nhân kinh nghi bất định nhìn đám người Chu Văn bên trong.

Đám người Chu Văn dĩ nhiên không có Mệnh cách Bất Sát Chi Thần, ngoại trừ không biết linh dương có bao giờ sát sinh hay không, những người khác khẳng định đều sát sinh.

Mà loại tồn tại giống Nguyệt Độc này, đã dẫn phát bách quỷ dạ hành, số lượng sát sinh vô phương tính toán, sát nghiệt nặng không phải nói rồi.

Có điều Nguyệt Độc chính là Thiên Tai cấp sinh vật, nếu nàng dám đi vào Sâm La điện, tự nhiên nàng có phương pháp đối ứng, tự nhiên Chu Văn không thể biết.

Tiểu điểu không bị lực lượng cấm kỵ của Sâm La điện ảnh hương, Chu Văn đại khái đoán được một chút.

Nó mang huyết mạch Phượng Hoàng, bản thân Phượng Hoàng chính là sinh vật Niết Bàn, bản thân không dính phải lực lượng Nghiệp hỏa nhân quả, tự nhiên lực lượng cấm kỵ Sâm La điện không có chỗ hữu dụng, cái này cũng hợp tình hợp lý.

Còn linh dương làm thế nào làm được, ngay cả Chu Văn cũng không cách nào suy đoán, nhưng vẫn không cảm thấy kỳ quái.

Duy nhất khiến Chu Văn hơi kinh ngạc chính là, Nha Nhi lại không bị ảnh hưởng, thoạt nhìn cấm kỵ chi lực hoàn toàn bỏ qua nàng, Chu Văn càng không biết nàng làm thế nào?

Trước đó Nha Nhi giết qua không ít nhân loại, hẳn phải bị ảnh hưởng mới đúng.

Chu Văn cũng không nghĩ nhiều, tầm mắt bắt đầu dò xét Sâm La điện, chỉ thấy tại đây bên trong Cung điện vuông vức này, có một toàn thạch lô dựng thẳng, thạch lô kia cao tầm bảy tám mét, tạo hình cổ xưa, phía trên khắc họa đồ án Nhật Nguyệt Tinh Thần, nhưng tất cả đều điểm rất đơn giản, thoạt nhìn vô cùng thô ráp.

Bên trong thạch lô kéo dài từng đầu xiếng xích, trói buộc lại bốn chân của một sinh vật kỳ lạ trên vách thạch lô.

Lúc này Độc Cô Bất Sát đứng trước thạch lô, tay đè trên thân sinh vật kia.

Sinh vật kia có thân thể như nhân loại, tuy nhiên lại mọc ra Ngưu Đầu, mà thân thể cao vượt mức người thường, chỉ sợ cao gần ba mét.

Chu Văn nhìn thoáng qua, trong đầu lập tức hiện ra một nhân vật trong thần thoại, thầm nghĩ:


- Cái này không phải Ngưu Đầu trấn thủ U Minh điện trong truyền thuyết chứ?

Độc Cô Bất Sát dùng hai tay đặt trên lồng ngực Ngưu Đầu, nhắc tới cũng quỷ dị, thân thể sinh vật ia lại có một cỗ lực lượng kỳ dị chảy hướng về phía Độc Cô Bất Sát.

Lực lượng kia hiện ra một loại kim quang yêu dị, truyền vào thân thể Độc Cô Bất Sát về sau, khiến thân thể Độc Cô Bất Sát nên kim quang sáng chói, không chỉ thể xác đang biến hóa, ngay cả mặt ngoài cơ thể cũng bắt đầu ngưng tụ ra Hoàng Kim giáp, dần dần bọc lại thân thể của hắn.

- Đó là lực lượng Thủ Hộ giả sao? Không đúng, không phải Thủ Hộ giả, tựa hồ còn có khí tức nhân loại… Chẳng lẽ nói…

Chu Văn nhìn Ngưu Đầu bị trói bên trên thạch lô, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Lực lượng giống Thủ Hộ giả, đồng thời lại có khí tức nhân loại, Chu Văn nghĩ tới khả năng giống trường hợp của Vương Minh Uyên và Chung Tử Nhã.

- Sinh vật bị trói buộc trên thạch lô, có phải người Độc Cô gia các ngươi hay không?

Chu Văn quay đầu nhìn về phía Hắc Y nhân đứng ngoài điện nói.

Hắc Y nhân lắc đầu:

- Ta cũng không biết, chưa bao giờ thấy tận mắt, hẳn chính là hắn.

Rõ ràng, Hắc Y nhân cũng không rõ lắm, khả năng cao hắn không nói sai.

Lúc này, Độc Cô Bất Sát toàn thân đã được Hoàng Kim giáp bao phủ, lại mở miệng nói chuyện:

- Không sai, hắn chính là người Độc Cô gia chúng ta, mà không ai không biết đại danh của hắn.

- Đứng bảo vị anh hùng Độc Cô gia kia chứ?

Trong lòng Chu Văn nháy lên một cái, thốt lên.

Lục Đại anh hùng Liên bang, vị anh hùng sống sót cuối cùng kia thuộc về Độc Cô gia.

Nhưng nếu sống như vậy, có khác gì cái chết đâu?

- Không phải, lão tổ gia ta vẫn còn làm chủ đại tế tại Vô Ngần sơn.


Hắc Y nhân nói.

Độc Cô Bất Sát lại cười lạnh nói:

- Ngươi đoán đúng phân nửa, hắn chính là Anh hùng Độc Cô gia chúng ta, có điều chẳng qua chỉ là một nửa.

- Có ý gì?

Chu Văn nghi ngờ hỏi.

- Cái gọi là Lục Đại anh hùng, kỳ thật nên gọi là Thất Đại anh hùng mới đúng, bởi Độc Cô gia chúng ta có hai vị anh hùng, hơn nữa còn là song bào thai, có điều đôi song bào thai có chút khác biệt, bọn hắn cơ bản không đồng thời xuất hiện trước mặt người ngoài, cho nên người ngoài chỉ biết Độc Cô gia chúng ta có một vị anh hùng là Độc Cô Vô Danh, nhưng người ta lại không biết Độc Cô Vô Danh chỉ là cái tên đại diện, bởi vì hai người này khác nhau, tự nhiên có bọn hắn có tên riêng của mình, người nào cũng không thể thay thế người nào, cho nên mới lấy cái tên này.

Độc Cô Bất Sát nói.

Trong mắt Hắc Y nhân tràn đầy vẻ khiếp sợ, rõ ràng trước kia hắn không hề biết chuyện này.

- Nếu hắn là anh hùng Độc Cô gia, tại sao hắn lại bị nhốt tại đây?

Chu Văn hỏi.

- Bởi hắn lựa chọn một con đường khác, đầu nhập vào Thánh Điện, thu được lực lượng Thánh Điện cho hắn, thậm chí còn muốn dẫn toàn bộ Độc Cô gia theo con đường này, cho nên bị Độc Cô Vô Danh còn lại tự tay cầm tụ tại đây.

Trong lúc Độc Cô Bất Sát nói chuyện, kim quang trên người Ngưu Đầu kia đã chuyển yếu.

Thân thể vô cùng cường tráng lại bắt đầu héo rũ, rất nhanh biến thành thây khô.

Mà kim quang trên người Độc Cô Bất Sát lại càng ngày càng mãnh liệt, trên mặt của hắn xuất hiện Hoàng Kim mũ giáp, bọc hoàn chỉnh cái đầu của hắn.






Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.