Chương trước
Chương sau




Chưa được mấy ngày, lại có một sinh vật khiêu chiến Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, chẳng qua sinh vật này, tất cả nhân loại đều chưa từng gặp qua, trước khi Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh xuất thế, nó cũng chưa tới nơi này lần nào.

Sinh vật kia thoạt nhìn như một con rùa khổng lồ, đường kính mai rùa vượt qua ba mét, toàn thân như ngọc thạch óng ánh long lanh.

Có điều đầu của nó như Long, có sừng có râu, cũng không cách nào lùi về bên trong mai rùa.

Bởi không ai biết Dị thứ nguyên sinh vật này từ đầu tới, cho nên độ quan tâm cao hơn, có điều càng nhiều người muốn biết Vua nhặt nhạnh chỗ tốt có tới đây kiếm tiện nghi hay không?

Chu Văn không biết rõ ràng sinh vật kia rốt cuộc đẳng cấp gì, không dám tùy tiện đi vào.

Hắn cũng không nóng nảy, chờ sinh vật kia giết Hoàng Kim chiến thần về sau đi vào cũng không muộn, tóm lại an toàn vẫn quan trọng nhất.

Đại Quy tiến vào Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh về sau, Kim Loại thủ vệ liền phát động công kích, có điều đạn bắn trên thân Đại Quy, chẳng những không thể làm bị thương nó, ngược lại đạn còn phản ngược trở về, đánh xuyên qua thân thể Kim Loại thủ vệ.

Nguyên bản những viên đạn kim loại này không thể gây thương tích cho Kim Loại thủ vệ, nhưng sau khi bị Đại Quy phản lại, trên viên đạn tựa hồ kèm theo một loại lực lượng nào đó, có thể trực tiếp đánh chết Kim Loại thủ vệ.

Đại lượng Kim Loại thủ vệ vọt ra ngoài, bưng súng tiểu liên điên cuồng tấn công Đại Quy, nhưng căn bản không thể đả thương được Đại Quy, đạn bắn ngược trở lại, ngược lại giết chết toàn bộ Kim Loại thủ vệ.

- Năng lực phản đòn thật mạnh!


Mọi người đều kinh ngạc.

Trương Xuân Thu và Trương Ngọc Trí cùng nhau quan sát trực tiếp, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Đại Quy kia, cau mày tựa hồ đang suy tư điều gì.

- Đầu Đại Quy này hình như quen mắt!

Trương Ngọc Trí nhìn trong chốc lát cũng nói.

Trương Xuân Thu nghe vậy nói:

- Thời cổ có Long Quy, truyền thuyết là Long Thần chi tử, mang Hà Đồ Lạc Thư hiện thế, bóc lộ ra thiên địa dị tượng, trên thân ôm Thái Cực, trên thông Thiên văn, dưới rành địa lý, vô cùng thần bí.

- Đúng, ta nói làm sao quen mắt như vậy, bên trong bức họa Tàng Thư các hình dáng Long Quy rất giống nó.

Trương Ngọc Trí suy nghĩ một chút, còn nói thêm:

- Nếu như đây thật sự là Long Quy, chẳng lẽ nó là sinh vật đản sinh từ Địa Cầu chúng ta?

- Có lẽ vậy, có lẽ không phải, ai biết được?

Trương Xuân Thu ý vị thâm trường nói.

Hoàng Kim chiến thần xuất hiện, thế nhưng đạn của nó bị Đại Quy phản chiếu lại, chết ngay tại chỗ, rơi xuống một viên Thứ nguyên kết tinh, nhìn kỹ đây còn là một viên kỹ năng kết tinh.

Chu Văn thấy Đại Quy tựa hồ không chủ động công kích người khác, cũng không dự định nhặt đồ vật trên mặt đất, ngay lập tức không do dự nữa, truyền tống ngay đến Kim tinh, đi về phía Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, dự định nhặt đồ vật.

Ai biết Chu Văn vừa mới thuấn di vào trong phòng, lại phát hiện có bóng người đã nhặt Thứ nguyên kết tinh của Hoàng Kim chiến thần trên mặt đất.

Nhìn kỹ, đó là một người mặc khôi giáp tinh tú, thoạt nhìn trông khá quen.

Chu Văn suy nghĩ một chút, lập tức nghĩ tới người này trước kia từng tham gia Ma phương chi chiến, mà thuộc nhóm Thủ Hộ giả lên bảng tương đối sớm, thực lực không tầm thường.

Có điều hắn không tham dự chiến đấu quá nhiều, Chu Văn cũng không chú ý tới hắn, hiện tại ngay cả tên cũng không nhớ nổi, chẳng qua nhớ có một người như vậy.

Lúc này dân chúng quan sát trực tiếp, thấy Vua nhặt nhạnh chỗ tốt lại bị người khác đoạt trước, có người cười trên nỗi đau của người khác, có người mong bọn hắn đánh nhau một trận.

- Ngượng ngùng, người tới chậm.


Người kia thu hồi kỹ năng kết tinh, lại đi nhặt Thứ nguyên kết tinh trên mặt đất khác.

Chu Văn phản ứng cũng không chậm, thấy Đại Quy không chủ động công kích, cũng tốc độ cao đi nhặt Thứ nguyên kết tinh trên mặt đất.

Nhưng Chu Văn kinh ngạc phát hiện, năng lực thuấn di của đối phương không hề chậm hơn hắn, mỗi lần thuấn di ra đều lấy đi Thứ nguyên kết tinh trước mặt hắn.

Nhưng cứ như vậy, Chu Văn lập tức phát hiện thân phận của đối phương.

Không phải nói sức phán đoán của Chu Văn mạnh bao nhiêu, mà bởi Nguyên Khí quyết của đối phương giống hết hắn, có điều phương hướng tu luyện của đối phương không giống hắn, nhưng căn cơ giống nhau, rất dễ dàng nhìn ra.

- Trừ phi trên đời có người thứ ba luyện được Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, bằng không tên này nhất định là Đại sư huynh Lưu Vân.

Chu Văn đánh giá người kia, trong lòng âm thầm suy tư:

- Cùng luyện Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, cái tên này tựa hồ toàn diện hơn hắn một chút.

Chu Văn luyện Thâu Thiên Hoán Nhật quyết theo con đường Hồng Đại vũ trụ, có thể trong khoảng thời gian ngắn liên tục tiến hành truyền tống tinh tế, nhưng độ chính xác không đủ.

Năng lực truyền tống tinh tế của Lưu Vân yếu hơn một ít, nhưng độ chính xác lại mạnh hơn Chu Văn nhiều, có thể dùng truyền tống cự ly ngắn.

Chu Văn không khai phá tiềm lực phương diện này của Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, mà dùng năng lực của Ma Thần Kỷ thay thế, một cái chuyên về thuấn di khoảng cách ngắn, một cái chuyên truyền tống tinh tế, đi hai thái cực khác nhau.

Mà Chu Văn sở học quá hỗn tạp, không giống Lưu Vân chuyên tâm luyện Thâu Thiên Hoán Nhật quyết như vậy.

- Thật sự ngượng ngùng, xem ra chuyến này của ngươi không công rồi!

Lưu Vân vô cùng đắc ý, vẫn không quên đùa giỡn Chu Văn một chút.

Bởi Chu Văn thuấn di sử dụng Ma Thần Kỷ, cho nên Lưu Vân cũng không phát hiện Vua nhặt nhạnh chỗ tốt trước mặt là Chu Văn, trong lòng đang dương dương tự đắc, có thể đoạt chỗ tốt của Vua nhặt nhạnh chỗ tốt trước mặt tất cả nhân loại.

- Có mệnh đoạt, cũng phải có mệnh ra ngoài mới được.

Chu Văn Văn cố ý cải biến thanh âm nói.

- Ngươi hù dọa được người khác, lại doạ không được Trộm thánh ta.

Trước tiên Lưu Vân báo danh phận của mình ra ngoài, lại tiếp tục nói:


- Ta đã sớm quan sát phát hiện, chỉ cần không sử dụng Ma phương truyền tống tới, không đi vào cửa chính Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, có thể tùy thời truyền tống ra ngoài, không sai chứ?

Chu Văn hơi ngẩn ra, hắn không kinh ngạc Lưu Vân có thể đoán được sự thật, mà hơi nghi hoặc một chút, không biết tại sao Lưu Vân nói ra bí mật trước tất cả người Địa Cầu, thoạt nhìn như cố ý vậy.

Dùng trình độ tham lam của Lưu Vân, không có đạo lý buồn bực mình phát tài, ngược lại đem bí mật ra cho người khác biết.

- Vậy ngươi cũng phải có mệnh ra ngoài mới được.

Chu Văn lạnh giọng lặp lại nói một câu, đã đem Tu La đao cầm ở trong tay.

- Ta sợ quá cơ!

Lưu Vân lấy tay vỗ tim, làm bộ sợ sệt, nhưng trong mắt lại mang ý vị trêu tức.

Chu Văn không nói hai lời, trực tiếp một đao chém về phía Lưu Vân, hắn không phải muốn giế Lưu Vân đoạt lại Thứ nguyên kết tinh, mà muốn kiếm tra xem thực lực Lưu Vân thế nào?

Lưu Vân giống như hắn, đều hết sức am hiểu thân pháp, Chu Văn đoán chừng thân pháp của hắn không kém hơn mình.

Nhưng ai biết một đao hắn chém tới này, Lưu Vân lại không tránh né, một tay dựa sau lưng, biểu lộ lão tử vô địch thiên hạ.

Tu La đao đến trước mặt hắn trong nháy mắt, Chu Văn thấy tay phải Lưu Vân lóe lên, hai ngón tay lại đâm về phía Tu La đao.

- Không tốt!

Chu Văn biết muốn dùng ngón tay huyết nhục chính diện kép Tu La đao, đừng nói Lưu Vân, coi như cường giả chuyên tu nhục thể và chỉ lực đỉnh tiêm chỉ sợ cũng không làm được.

Nhưng mặc dù thể xác Lưu Vân không mạnh, nhưng hắn còn một tuyệt chiêu Thâu Tinh thủ.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.