Chương trước
Chương sau




Trước kia Chu Văn vẫn muốn tìm kỹ năng kết tinh Thâu Tinh thủ, nhưng không biết có phải vận khí kém quá hay không, hay kỹ năng kia vô duyên với hắn, một mực vẫn không tìm ra.

Mặc dù Chu Văn chưa từng luyện Thâu Tinh thủ, nhưng cũng biết trước kia Thâu Tinh thủ trộm Phối sủng có xác suất nhất định, hơn nữa còn ngẫu nhiên ăn cắp Phối sủng.

Nhưng bộ dáng hiện tại của Lưu Vân, Chu Văn đã biết không tốt, kỹ năng Thâu Tinh thủ của hắn chỉ sợ có biến hóa mới.

Tâm niệm vừa động, Tu La đao trong nháy mắt bị Chu Văn thu về, đồng thời một thanh Truyền kỳ cấp Phối sủng Cổ kiếm xuất hiện trong tay Chu Văn, tiếp tục bổ xuống, một loạt động tác được hoàn thành tỏng tích tắc.

Ngón tay Lưu Vân vừa nhanh vừa chuẩn, kẹp lấy lưỡi kiếm đồng thời, Chu Văn cũng cảm giác trong tay không còn, Cổ kiếm biến mất đồng thời Phối sủng đoạn tuyệt liên hệ với Chu Văn, hình xăm biến mất không thấy gì nữa.

- Ha ha… Không ngờ tới sao…

Lưu Vân cười ha ha, kiếm của Chu Văn đã về trong tay hắn.

Lần này Lưu Vân mưu tính đã lâu, lúc trước hắn thấy Chu Văn dùng Tu La đao tùy tiện chém thân thể Hoàng Kim chiến thần như thái rau, đã biết Tu La đao không nghi ngờ gì là Khủng Cụ cấp Phối sủng biến thành, hắn dùng trăm phương ngàn kế muốn thừa dịp Vua nhặt nhạnh chỗ tốt không biết gì về hắn, nhất kích trộm Tu La đao.

Những năm này Lưu Vân cũng không nhàn rỗi, Thâu Tinh thủ chẳng qua là căn cơ, hiện tại hắn đem đến Thâu Tinh thủ luyện đến trình độ người khác không cách nào với tới, đột phá đẳng cấp bản thân và năng lực hạn chế của Thâu Tinh thủ, hắn không phải ngẫu nhiên trộm Phối sủng nữa, chỉ cần tay của hắn đụng vào Phối sủng của đối phương, có thể trộm trở về.


Đương nhiên, đây cũng có hạn chế, cho nên Lưu Vân trăm phương ngàn kế muốn thừa dịp đối phương hoàn toàn không hiểu rõ hắn, trực tiếp nhất kích trộm Tu La đao.

Nhưng mới cười một nửa, Lưu Vân ý thức được không đúng, vũ khí cầm trong tay hắn, không mang bộ dáng Tu La đao mà là một thanh kiếm.

Cẩn thận cảm ứng một thoáng, Lưu Vân lập tức xúc động ói máu, cái này sao là Khủng Cụ cấp Phối sủng, đây chỉ là một thanh Truyền kỳ Cổ kiếm.

- Quái lạ, chuyện gì xảy ra? Dưới tình huống như vậy, làm sao đột nhiên thay đổi thanh kiếm khác, chẳng lẽ hắn đã sớm biết sự lợi hại của Thâu Tinh thủ? Hắn là ai?

Lưu Vân kinh nghi bất định nhìn Chu Văn, trong lòng cảm giác sự tình không tốt lắm.

Người quan sát trực tiếp không có nhiều tâm tư như Lưu Vân, càng không có nhãn lực tốt như vậy.

Bọn hắn chỉ thấy Chu Văn một đao bổ về phía Lưu Vân, sau đó đao trong tay biến mất, mà trong tay không của Lưu Vân lại xuất hiện một vũ khí, cho nên tất cả đều kinh ngạc tán thán.

- Trộm thánh quả nhiên danh bất hư truyền, có thể đoạt được vũ khí của Vua nhặt nhạnh chỗ tốt ngay trong chiến đấu.

- Thế này cũng được sao? Làm cách nào? Có thể trộm Phối sủng của đối phương, năng lực này quá biến thái đi?

- Trộm thánh thật đáng sợ, có được loại năng lực này, há thích cướp thì cướp sao? Còn ai dám sử dụng Phối sủng trước mặt hắn nữa?

……..

- Lưu Vân cái tên này quả nhiên luyện đến trình độ tùy tâm sở dục trộm Phối sủng… Thật lợi hại!

Trong lòng Chu Văn tán thưởng, nhưng động tác không hề ngừng.

Âm thầm vận chuyển thủ pháp Thâu Thiên Hoán Nhật quyết, trong nháy mắt tiến hành trao đổi một thanh kiếm khác với Phối sủng trong tay Lưu Vân.

Bành!

Lưu Vân phát hiện kiếm trong tay đột nhiên biến thành một thanh kiếm khác, lập tức ý thức được không ổn, trực tiếp ném thanh kiếm ra ngoài.

Thanh kiếm nổ tung trên không trung, khiến Lưu Vân nổ đau hét thảm, thân thể bay ngược ra ngoài.

Chờ thời điểm mọi người kịp phản ứng, phát hiện Lưu Vân bị tạc bay ra ngoài biến mất, lại quay đầu nhìn Vua nhặt nhạnh chỗ tốt, cũng không thấy thân ảnh của hắn, chỉ còn lại Đại Quy kia đang chiến đấu với Hoàng Kim chiến thần.

Trên Kim tinh, hai thân ảnh một trước một sau không ngừng thoáng hiện, rất nhanh cách xa phó bản Kim tinh, đi tới bên trong một khe nứt.


- Tiểu sư đệ, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ?

Lưu Vân đã đoán được Vua nhặt nhạnh chỗ tốt là Chu Văn, vừa rồi thủ pháp Thâu Thiên Hoán Nhật quyết kia, mặc dù có một nửa lực lượng Ma Thần Kỷ, nhưng vẫn có một nửa lực lượng Thâu Thiên Hoán Nhật quyết.

- Đồ vật còn chưa cầm.

Chu Văn đưa tay nói.

Lưu Vân nghiêm mặt nói:

- Tiểu sư đệ, ít Thứ nguyên kết tinh này giá trị có hạn, ta muốn hợp tác với ngươi, nếu có thể thành công, đến lúc đó chỗ tốt chúng ta có thể lấy được, xa xa giá trị của đám Thứ nguyên kết tinh này.

- Hợp tác gì?

Chu Văn biết tên này khẳng định có tính toán gì, bằng không làm sao lại vô duyên vô cớ lộ bí mất của Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh ra bên ngoài.

Lưu Vân cười hắc hắc nói:

- Thiên Tai cấp sinh vật, chúng ta khẳng định không đánh thắng, coi như ngươi kiếm tiện nghi thế nào, cùng lắm nhặt được trứng Phối sủng đám Hoàng Kim chiến thần kia mà thôi. Trước đó ngươi nhặt được hai viên trứng Phối sủng Hoàng Kim chiến thần, đã coi như vận khí không tệ, về sau khả năng nhặt được trứng Phối sủng sẽ càng ngày càng nhỏ.

Chu Văn tự nhiên biết, Dị thứ nguyên sinh vật xuất hiện bên trong Dị thứ nguyên lĩnh vực, ban đầu tỷ lệ tuôn ra trứng Phối sủng rất lớn, càng giết về sau, tỉ lệ rơi đồ ngược lại sẽ càng thấp hơn.

- Ta đem bí mật Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh nói ra ngoài, Thủ Hộ giả liên minh cùng các thế lực lớn, khẳng định sẽ không kìm nén được, muốn nếm thử đánh hạ Dị thứ nguyên lĩnh vực Kim tinh, ít nhất cần phải tới giết Hoàng Kim chiến thần trước, đến lúc đó chúng ta lại ăn cướp bọn hắn, chỗ tốt thu được khẳng định nhiều hơn so với việc tìm vận may bạo trứng Phối sủng.

Lưu Vân nói.

- Nếu như bọn hắn không chịu? Cũng không thể giết hết? Ta không muốn là địch nhân của toàn thế giới.

Chu Văn nói.

- Bọn hắn không cho thì sao, không phải còn có ta sao?

Lưu Vân cười bỉ ổi nói.

Chu Văn hơi ngẩn ra, lúc này mới ý thức được, Lưu Vân đây muốn công khai trộm!


- Nếu Thủ Hộ giả liên minh tới, khẳng định không chỉ một hai người, ngươi có thể kiếm tiện nghi trên người bọn hắn?

Chu Văn đánh giá Lưu Vân, hắn cũng không cho rằng Lưu Vân có bản lãnh lớn như vậy, có thể lấy một địch nhiều, ăn cướp đám Thủ Hộ giả liên minh kia.

Động Thế, Ẩn Sĩ, Đại Thiên Ma cùng Huyết Vu, không tên nào dễ xơi.

- Cho nên, nguyên bản ta chỉ muốn tìm cơ hội trộm một ít, có điều ngươi đã tới, vậy chúng ta có thể làm lớn một chút, Thế nào, muốn hợp tác làm món hời này không?

Lưu Vân tiếp tục lôi kéo Chu Văn nhập bọn.

- Có thể hùn vốn, có điều người nào cũng không được đoạt của nhau, hơn nữa hành động phải theo ta.

Chu Văn đối với Thủ Hộ giả liên minh đương nhiên sẽ không nói cái gì nhân nghĩa đạo đức.

- Được, không vấn đề, toàn nghe ngươi, sau khi chuyện thành công chia đôi thế nào?

Lưu Vân nói.

- Có thể, trước tiên đem Thứ nguyên kết tinh ngươi vừa cầm trả lại ta.

Chu Văn cảm thấy việc này cũng được, lại thương nghị chi tiết với Lưu Vân.

Tính nguy hiểm của việc này không cao0, dfu sao hai nhân loại am hiểu Không gian hệ nhất đều ở đây, mặc dù còn có những cao thủ am hiểu Không gian hệ khác, nhưng khả năng không mạnh hơn bọn họ, coi như ăn cướp không thành công, hai người bảo mệnh cũng không vấn đề gì.

Thời điểm hai người đang thương lượng, Đại Quy đã phản đòn chết sáu Hoàng Kim chiến thần, bất luận đạn mang thuộc tính gì bắn vào nó, đều không thể tổn thương nó chút nào.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.