Chương trước
Chương sau




Hiện tại Chu Văn, cảm giác mình thân thể vô cùng khó chịu, thừa nhận áp lực cực lớn không nói, còn cảm giác từng đợt choáng váng, trái tim cũng kinh hoàng không thôi.

Yêu Long Chân Thân dưới sự bảo hộ của Long Lân giáp, làn da vẫn cảm giác sưng huyết, cơ hồ khiến lân phiến trên Long Lân giáp nứt ra.

Càng khiến Chu Văn khó chịu là, tất cả mọi thứ hắn chừng kiến trong mắt hắn, đều là một mảnh huyễn quang thần bí, tựa như nhìn thế giới qua kính vạn hoa, ngay cả Băng Nữ trước mặt cũng không nhìn rõ, thanh âm cũng không nghe được, đủ loại giác quan không thể sử dụng như bình thường, chỉ có còn giác quan thứ bảy và giác quan thứ tám còn chút tác dụng.

Chu Văn há to miệng, phát hiện mình ngay cả nói chuyện cũng làm không được, thanh âm vô phương phát ra.

Chu Văn chỉ cảm giác mình như sa vào bên trong một mảnh không gian tuyệt vọng, loại cảm giác này cơ hồ khiến người ta sụp đổ.

- Không phải Băng Nữ muốn hại ta chứ?

Trong lòng Chu Văn kinh nghi.

Vội vàng triệu hoán Đế Thính ra, Đế Thính mang cho hắn năng lực, lập tức giúp thính lực của hắn khôi phục, trong đầu lại xuất hiện bộ dáng băng bảo và Băng Nữ.

Băng bảo vẫn là băng bảo kia, mà Băng Nữ vẫn là Băng Nữ kia, bên trong thính lực Đế Thính, tất cả đều bình thường, nhưng dùng giác quan của hắn cảm nhận, lại nghe không được nhìn không thấy, thậm chí xúc giác không còn tác dụng.


Chu Văn bất đắc dĩ nhắm mắt lại, bởi hắn không phát ra âm thanh nào, hắn đành phải dùng ngón tay lăng không viết chữ:

- Tại sao lại như vậy?

- Ngươi lại có thể bảo trì công năng bộ phận thân thể như người bình thường, thật sự không dễ dàng gì, cái này chính là Dị thứ nguyên không gian, là không gian cao cấp hơn Địa Cầu, nếu đẳng cấp sinh mệnh như ngươi, căn bản không cách tồn tại trong thế giới này.

Băng Nữ hơi kinh ngạc, Chu Văn lại còn có thể dùng ngón tay viết chữ.

- Trước kia ta cũng đi qua Dị thứ nguyên, cũng không cảm giác như vậy.

Chu Văn lại biết, hắn hơi hoài nghi, lần trước hắn đi lấy Thần quả không cảm giác như vậy.

- Vậy nơi ngươi tới khẳng định không phải dnt.

Băng Nữ rất khẳng định nói.

- Là Dị thứ nguyên, lần trước ta tới chỗ trông coi Thần thụ của lão sư, nơi đó không phải Dị thứ nguyên sao?

Chu Văn viết.

Băng Nữ hơi ngoài ý muốn nhìn Chu Văn nói:

- Hóa ra người hái Thần quả là ngươi, khó trách một nhân loại có thể cầm Già Thiên Linh, mà không bị giết chết. Xem ra ngươi nói thật, ngươi đúng là đệ tử Vương Minh Uyên sủng ái nhất, bằng không hắn sẽ không thả ngươi đi, cam nguyện tiếp nhận Vạn Lôi quán thể. Nơi đó mặc dù là Dị thứ nguyên, nhưng bởi có Thần thụ, nên hoàn cảnh không ác liệt như vậy, ngươi căn bản chưa cảm thụ qua Dị thứ nguyên thế giới chân chính.

- Vạn Lôi quán thể là cái gì?

Chu Văn hơi ngẩn ra, vội vàng viết chữ hỏi.

- Ngươi không biết sao?

Băng Nữ suy nghĩ một chút lại nói tiếp:

- Cũng đúng, ngươi cầm Thần quả về sau, tự nhiên không biết sự tình phía sau. Thần quả có thể lấy đi, thế nhưng nhân loại muốn đạt được Thần quả, nhất định phải ký khế ước trở thành người phát ngôn ở nhân gian của Dị thứ nguyên chủng tộc. Vương Minh Uyên không để cho ngươi ký kết khế ước, đem ngươi thả lại Địa Cầu, tự nhiên phải nhận trừng phạt. Hình phạt Vạn Lôi quán thể không phải ai có thể chịu được, ngay Dị thứ nguyên chủng tộc chí thân chưa chắc làm vậy, hắn lại vì ngươi chịu khổ như vậy, nói ngươi là đệ tử hắn sủng ái nhất cũng không quá phận.

- Lão sư lại vì ta chịu thống khổ như vậy, ngươi có thể dẫn ta đi gặp hắn được không?


Trong lòng Chu Văn không biết có tư vị gì, lập tức viết tiếp.

- Ngươi bây giờ đi cũng vô ích, hiện tại hắn đã là Long Vương tôn sư, ngay cả Long Vương cũng bị hắn đánh bại, còn ai dám trừng phạt hắn nữa, ngươi yên tâm đi, hiện tại hắn rất tốt.

Băng Nữ nói.

Chu Văn hơi an tâm một chút, thế nhưng không biết nên báo đáp phần ân tỉnh này thế nào.

- Ngươi rốt cuộc muốn đi gặp Đế Tân, hay muốn gặp Vương Minh Uyên đây?

Băng Nữ nói.

- Đi gặp Đế Tân.

Chu Văn cắn răng nói.

Coi như hắn hiện tại đi gặp Vương Minh Uyên, cũng không có đủ lực trả phần nhân tình kia, ngược lại có thể dẫn tới phiền phức, cho nên Chu Văn quyết định trước không đi gặp Vương Minh Uyên.

- Ngươi có thể chống đỡ được, vậy đi theo ta.

Băng Nữ mỉm cười nói, từ băng bảo đi ra ngoài.

Nhưng Chu Văn lại cảm giác mỗi một bước đi như đối kháng với thiên địa, vẫn chưa đi ra khỏi băng bảo, cảm giác hoa mắt ù tai, hai chân mềm cơ hồ đứng không yên.

- Ngươi cứ đi thế này, sợ mấy mấy ngày cũng không đến tới nơi.

Băng Nữ đứng trước đại môn băng bảo, nhìn Chu Văn nói.

Chu Văn biết Băng Nữ chờ hắn mở miệng cầu xin nàng, đến lúc đó Băng Nữ khẳng định nhắc tới điều kiện gì đó?

Chu Văn cắn răng muốn triệu hoán Bạo Quân Bỉ Mông, nhưng khi nhìn lại một chút phát hiện, Bạo Quân Bỉ Mông trước đó bị Xà quái nhân đả thương, hiện tại thương thể còn chưa bình phục, chỉ sợ không đỡ nổi lực lượng Dị thứ nguyên.

Suy nghĩ một chút, Chu Văn triệu hoán Chúc Long ấu tử, muốn thử một chút xem Chúc Long ấu tử có thể gánh vách Dị thứ nguyên lực lượng hay không, coi như sử dụng nó làm tọa kỵ, cũng phải dẫn hắn tới đó.

Chúc Long ấu tử xuất hiện về sau, mặc dù tình huống khá hơn trước đó một chút, thế nhưng hành động vẫn hạn chế rất lớn, thoạt nhìn hành động cũng chậm chạp, hoàn toàn không mau lẹ như bình thường.


- Chúc Long?

Băng Nữ hơi kinh ngạc nhìn Chúc Long ấu tử, rõ ràng nàng nhận ra lai lịch Chúc Long.

Mà Chúc Long không giống Dị thứ nguyên sinh vật bình thường, bản thân nó có tiềm lực tấn thăng Thiên Tai cấp, loại Dị thứ nguyên sinh vật này ngay cả bên trong Dị thứ nguyên thế giới cũng hiếm thấy, Băng Nữ không ngờ Chu Văn lại có được Chúc Long Phối sủng.

- Chẳng lẽ nói Địa Cầu chính là nơi khởi phát Dị thứ nguyên sao? Bằng không nơi đó làm sao lại có loại Dị thứ nguyên sinh vật như Chúc Long?

Trong lòng Băng Nữ kinh nghi bất định.

Chu Văn lệnh Chúc Long sử dụng Giới Vương biến, dưới trạng thái Giới Vương biến hành động của Chúc Long nhanh nhẹn hơn không ít, chỉ cần không sử dụng Động Chúc thị giới, nó có thể kiên trì một thời gian.

Chu Văn cưỡi trên lưng Chúc Long, nói với Băng Nữ:

- Đi nhanh lên, ta không còn nhiều thời gian.

Băng Nữ gật đầu đi phía trước dẫn đường, nàng đi lại nhẹ nhàng, Chúc Long dùng hết toàn lực, chỉ có thể miễn cưỡng theo phía sau.

Rời khỏi băng bảo về sau, Chu Văn thấy được thềm đá, nhưng bên ngoài thềm đá có gì, ngay cả năng lực Đế Thính cũng không thể nghe rõ ràng, thật sự giống như bị vô hạn sương mù bao phủ.

Đi theo Băng Nữ tiến vào trong mê vụ, Chu Văn thỉnh thoảng vài thanh âm khủng bố truyền đến, những âm thanh này vô cùng quái dị, nghe không hiểu nó phát ra từ cái gì?

- Đế Tân ở bên trong, tự ngươi vào đi, hắn hẳn không thích nhìn thấy Yêu tộc, ta không nên đi vào.

Băng Nữ chỉ Cổ kiến trúc trước mặt nói.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.