Chương trước
Chương sau




- Quân đội quy định rõ ràng, mỗi ca gác tối đa ba ngày, mà sau đó ít nhất ba ngày không thể tới gần Huyết hà, hắn lại gác tại đây liên tục bảy ngày, hắn không muốn sống nữa sao?

Sĩ quan đứng bên cạnh nhìn về phía Chu Văn nói.

Binh sĩ kia cười khổ nói:

-Lưu Quý nói Mệnh cách của hắn mạnh mẽ, không phải sợ cái này, lúc ban đầu hắn xác thực không có việc gì, đứng gác ở đó bốn năm ngày liên tục không bị sao cả, thời điểm đến ngày thứ sáu, cũng chỉ hơi đỏ chút, nhưng ai biết ngày hôm nay hắn tự nhiên bạo phát, toàn thân nổi nốt đỏ, còn có xu hướng thối rữa, thời điểm trước khi ta đi còn không nghiêm trọng như vậy…

-Bác sĩ Chu Văn, ngươi kiểm tra đi.

Sĩ quan nhìn về phía Chu Văn hỏi.

-Có thể làm sao, nhanh chóng mang hắn về đội cấp cứu mau.

Chu Văn định nói như vậy, đã thấy thân thể binh sĩ kia run rẩy, những chỗ có thể nhìn thấy, nhanh chóng hư thối.

Nhưng không biết bị đau nhức hay ngứa ngáy thức tỉnh, Lưu Quý đưa tay cào lên mặt, trực tiếp xé vài vết thương trên mặt hắn, vết thương sâu có thể nhìn thấy xương má, thoạt nhìn vô cùng kinh khủng.


Nhưng binh sĩ kia không có dấu hiện dừng lại, khuôn mặt bị hắn cào nát nhừ.

-Đè hắn lại!

Sĩ quan lập tức hạ lệnh, các binh sĩ vội vàng nhào tới, mỗi người cố gắng đè hắn xuống, không để hắn tiếp tục cào xé mặt nữa.

Không biết Lưu Quý còn tỉnh hay không, hắn không nói chuyện, liều mạng dãy dụa, muốn cào nát mặt mình.

-Lưu Quý, ngươi không muốn sống nữa sao?

Sĩ quan lớn tiếng quát, nhưng Lưu Quý dường như không nghe thấy, tiếp tục dãy dụa, chân đá loạn xạ, tất của hắn bung ra, phát hiện trên chân của hắn cũng đang thối rữa.

Đột nhiên thân thể Lưu Quý đột nhiên không động đậy, trong miệng chảy máu, thoạt nhìn sắp không xong.

-Bác sĩ Chu Văn, chúng ta phải làm sao bây giờ? Ngươi mau cứu lão Lưu.

Một binh sĩ chơi thân với Lưu Quý khóc thét.

Chu Văn nghĩ thầm:

-Ta không phải là bác sĩ thật sự, ta biết phải làm sao bây giờ?

Muốn đưa hắn đến đội cấp cứu, nhưng tình huống hiện tại, sợ không kịp nữa, Chu Văn suy nghĩ một chút, cảm thấy loại nốt đỏ này, có khả năng là một loại độc tố, có lẽ kỹ năng Lấy độc trị độc của Hắc Ám y sư sẽ hữu dụng.

Đến lúc này, Chu Văn chỉ có thể liều, hắn tình nguyện để tên lính này chết trong tay hắn, chứ không muốn hắn cứ như vậy chết đi.

Ngay sau đó, Chu Văn không do dự nữa, triệu hoán Hắc Ám y sư, để nó phụ thể trên thân hắn, đồng thời sử dụng kỹ năng Lấy độc trị độc.

-Giữ chắc hắn, đừng để hắn động đậy.

Chu Văn nói với mấy người lính kia.

Dù sao hắn không phải là bác sĩ thật sự, mà tiêm chích không kỹ thuật cao siêu gì, cho nên hắn vẫn có thể làm ngon lành.


Mấy người lính gắt gao đè Lưu Quý, Chu Văn đem kim tiêm đâm vào, hơi hơi thôi động ống chích, đem một chút độc tố tiêm vào thân thể Lưu Quý, sau đó dừng lại kiểm tra phản ứng của hắn.

Độc tính của Hắc Ám y sư rất mạnh, vừa tiêm vào không bao lâu đã có phản ứng, rõ ràng máu tươi trào ra khỏi miệng Lưu Quý đã bớt, có điều Chu Văn không biết Lưu Quý sắp chết hay kỹ năng Lấy độc trị độc có tác dụng.

Chờ một lát, thân thể Lưu Quý không còn tiếp tục thối rữa nữa, hơn nữa thân thể không còn co giật kịch liệt nữa.

Thấy độc tố hữu hiệu, Chu Văn lại tiếp tục hơi đẩy chút độc tố vào, thân thể Lưu Quý lại run rẩy, có điều nốt đỏ trên người hắn đang dần dần biến mất.

Chu Văn biết độc tố hữu hiệu, thân thể Lưu Quý run rẩy bình thường, mà không biết độc tố của Hắc Ám y sư là loại gì, sau khi tiến vào cơ thể khiến thân thể đau nhức vô cùng, trước kia cũng thử qua tư vị kia, đây là thứ không phải người bình thường có thể chịu được.

Chu Văn không dám tiêm quá nhiều độc tố, thấy Lưu Quý chuyển biến tốt đẹp hơn, thu lại ống tiêm, sau đó dùng Thấu thị chi quang kiểm tra thân thể Lưu Quý, không phát hiện có vấn đề gì, do đó không thể tìm ra nguyên nhân.

-A! Đau quá!

Lưu Quý mở to hai mắt nhìn, kêu thảm thiết, thân thể giãy dụa.

-Bác sĩ Chu Văn, tại sao như vậy?

Sĩ quan chỉ huy và mấy binh sĩ đều nhìn về phía Chu Văn, bọn hắn không biết tình huống hiện tại như thế nào.

-Hiện tại tình trạng của hắn đã tốt hơn nhiều, mạng hắn đã giữ, có điều không thể tiến hành trị liệu tiếp ở đây, cho nên các ngươi mau đưa hắn tới chỗ đội quân y đi.

Chu Văn nói.

Sĩ quan vội vàng triệu hoán tọa kỵ Phối sủng, nhấc Lưu Quý lên, mang hắn nhanh chóng trở lại trụ sở.

-Bác sĩ Chu Văn, ngươi muốn trở về không?

Sĩ quan hỏi Chu Văn.

-Ta còn có việc, còn phải tiếp tục nghiên cứu Huyết hà một chút, cho nên các ngươi về trước đi.

Chu Văn không biết chút gì liên quan đến y thuật, có tới cũng vô dụng, có điều kỹ năng Lấy độc trị độc đã có tác dụng, mạng Lưu Quý đã được bảo toàn, còn hắn có thể khôi phục đến đâu, còn phải phụ thuộc vào những vị bác sĩ kia.


Sĩ quan vội vã mang Lưu Quý trở về, cũng không nói thêm gì nữa, chạy về trụ sở.

Chu Văn tiếp tục quan sát tình huống bên Kỳ sơn, hi vọng có thể tìm được đồ án nhỏ, nhưng hắn không dám tới quá gần Kỳ sơn, bởi chỗ đó cực kỳ không ổn định, lúc nào cũng có thể có Dị thứ nguyên sinh vật lao ra.

Nhưng khi kiểm tra phụ cận Huyết hà, căn bản không phát hiện được gì, mắt thấy khoảng cách tới Kỳ sơn càng gần, có thể thấy rõ nham thạch trong miệng núi.

Nham thạch Kỳ sơn vô cùng đặc biệt, bên ngoài nham thạch màu đen, nhưng bên trên có những đường vân màu trắng nổi lên.

Huyết hà theo miệng núi chậm rãi chảy ra, càng gần Kỳ sơn, nước sông càng đỏ, như huyết dịch.

-Không có đồ án nhỏ sao?

Chu Văn có chút thất vọng, hắn không dám đi về phía trước nhìn Kỳ sơn nữa, bởi đằng trước đã dựng lên tấm biển cực kỳ nguy hiểm.

Chu Văn cầm điện thoại thần bí, dùng công năng chụp ảnh kiểm tra bốn phía, mà điện thoại không có nhắc nhở gì, hắn không biết Dị thứ nguyên lĩnh vực này không có đồ án nhỏ thật hay điện thoại thần bí không cảm ứng được.

-Tiến vào thêm một chút, nếu trên miệng núi không có đồ án nhỏ, thì đành trở về vậy.

Chu Văn do dự một chút, vẫn quyết định tiến về phía trước, muốn kiểm tra trên vách đá gần miệng núi có đồ án nhỏ không.

Dùng thực lực của hắn bây giờ, chỉ cần không gặp phải Thần thoại Dị thứ nguyên sinh vật, hẳn không có nguy hiểm gì.

Có điều Chu Văn vẫn cẩn thận từng ly từng tí, không có một chút ý nghĩ chủ quan, lực lượng mạnh yếu không phải tuyệt đối, mà hắn cũng không phải toàn năng, vạn nhất gặp phải sinh vật mình không thể khắc chế được, coi như cùng giai, thậm chí đẳng cấp thấp hơn hắn, vẫn có thể lấy mạng hắn.








Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.