Ban đầu Tề Ký nói vài câu ngắn ngủi nên mọi người chỉ cảm thấy quan hệ giữa Phó Mẫn và Hồ Bồng không đơn giản, nhưng sau khi nghe hắn giải thích, tất cả mọi chuyện mới được kết nối với nhau.
Thì ra năm đó Hồ Bồng cứu Phó Mẫn không phải xuất phát từ hảo tâm, mà là lúc Phó Mẫn đang chạy trốn tị nạn thì bất cẩn té ngã, vì để cho người khác cứu mình, bà ta bèn la hét mình là Vĩnh Định Hầu phu nhân, em gái của Đại tư mã, hứa hẹn chỉ cần có thể hộ tống bà ta đến nơi an toàn, về sau thăng quan phát tài là điều chắc chắn.
Chỉ là lúc ấy người người chẳng lo nổi cho mình, dù bà ta có là Thiên Hoàng cũng không quan trọng bằng việc bản thân có thể chạy thoát, huống chi lời Phó Mẫn còn chưa chắc là thật hay giả, bởi vậy không ai để ý tới, mãi đến tận lúc ngẫu nhiên gặp Hồ Bồng.
Lúc ấy Hồ Bồng vừa mới trốn đến Tấn Quốc không lâu, không có chỗ để đi, Phó Mẫn vừa lúc nói trúng tâm sự của gã. Võ công Hồ Bồng cao cường, không sợ phản quân bèn cứu bà ta, lại thay Phó Mẫn trộm đại một đứa bé tới làm thế thân.
Kỳ thật trước đó Lục Dữ cũng từng có ý định từ nguyên nhân khiến Hồ Bồng, vốn là một người dị tộc, lại có thể trở thành Chưởng lệnh Ám Vệ Sở để lần theo hành tung của gã, chỉ là đã nhiều năm trôi qua, tư liệu tứ tán, y không tìm được chứng cứ xác thực, chỉ có thể suy đoán bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-biet-doan-menh-khong-de-choc/985045/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.