Chương trước
Chương sau
Nước sông róc rách chảy xuôi dưới cầu đá, Không Ninh chậm rãi mở mắt.
Bàn tay của hắn buông ra khỏi huyệt thái dương của Ma Lục.
Trên cánh tay phải có một vết thương sâu tận xương, máu chảy không ngừng. Bả vai bị bổ đôi, lộ ra nội tạng ngọa nguậy và xương cốt ghê rợn.
Cũng may yêu lực lưu chuyển trong cơ thể, vết thương vô cùng kinh khủng lúc nhúc nhanh chóng khép lại. Sau cùng ngay cả sẹo cũng không có.
Không Ninh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm ngồi ở trên cầu đá, thở dốc dưới ánh trăng lạnh như băng.
Chém giết trong ác mộng còn hung hiểm hơn so với tưởng tượng của hắn.
Mặc dù yếu thế, nhưng đòn phản kích lúc hấp hối của yêu vật vẫn khiến Không Ninh bị trọng thương.
Cũng may chỉ cần thương thế không nguy hiểm đến tính mạng, yêu lực đều có thể chữa trị kịp thời. Hơn nữa cuối cùng hắn cũng bắt được bản thể của yêu vật, chém chết nó ngay trong ác mộng của Ma Lục.
Giờ Ma Lục thương tích đầy người, sắc mặt tái nhợt nằm ở một góc, hơi thở dần chậm lại.
Mà hũ đen thần bí trong đan điền rung ầm ầm, luyện hóa hoàn thành, yêu lực liên tục không ngừng chảy khắp tứ chi bách hài của Không Ninh.
Không Ninh cảm nhận rất rõ yêu lực trong cơ thể mình lại bắt đầu tăng vọt.
Cuối cùng, yêu lực trong cơ thể của Không Ninh tăng gần gấp đôi, từ 40 năm yêu ma đạo hạnh, tăng thành 70 năm đạo hạnh.
Sao? 70 năm?
Sau khi cảm nhận được chuyện này, Không Ninh khẽ nhíu mày.
Chỉ tăng có 30 năm đạo hạnh...
Luyện hóa Yêu Ăn Hồn gia tăng 40 năm yêu lực, nhưng giờ luyện hóa Quỷ Mộng Yểm còn mạnh hơn cả Yêu Ăn Hồn, lại chỉ gia tăng có 30 năm đạo hạnh?
Có vẻ như con đường tu hành bằng yêu quái càng về sau sẽ càng gian nan.
Bởi vì sau khi Không Ninh có được 70 năm yêu ma đạo hạnh, có thể cảm nhận rất rõ sức chiến đấu của mình đã tăng lên không chỉ gấp đôi lúc chỉ có 40 năm đạo hạnh.
Nhưng vẫn còn một chặng đường rất dài nữa thì hắn mới có thể đối kháng với yêu quái trong nhà. Dù sao yêu nữ trong nhà hắn có thể hóa hình...
Mặt khác sau khi luyện hóa Quỷ Mộng Yểm, cũng không thu được thần thông mới, chỉ đơn thuần thu được yêu lực.
Rất hiển nhiên, hũ đen thần bí luyện hóa yêu ma, ngoại trừ chắc chắn thu được yêu lực ra, những vật phẩm đặc biệt như thần thông sẽ có xác suất thất bại, không phải lần nào cũng có thể thu được thần thông.
Nhưng thu được yêu lực cũng đủ rồi!
Không Ninh nằm trên cầu đá lạnh lẽo thở ra một hơi thật dài, siết chặc bàn tay.
Vạn sự khởi đầu nan, chưa từng có bắt đầu mới là gian nan nhất. Bây giờ đã vượt qua thời kỳ gian nan nhất, cuối cùng cũng có được 70 năm đạo hạnh.
Chí ít cũng coi như có chút sức phản kháng. Từ trong mảnh vỡ ký ức của Yêu Ăn Hồn, yêu ma có 70 năm đạo hạnh tuy không mạnh, nhưng miễn cưỡng coi như có chút thực lực, không còn là tiểu nhân vật.
Đối với Không Ninh thì đây chỉ là khởi đầu.
Kế tiếp chỉ cần cẩn thận che giấu, làm đâu chắc đấy, dựa vào hũ đen thần bí thôn phệ yêu ma khác trong thành, sớm muộn cũng có một ngày có thể giẫm yêu quái trong nhà dưới chân.
Thậm chí càng thêm mạnh mẽ, có thể phi thiên độn thổ, đạt đến cảnh giới đốt núi nấu biển cũng không phải là không thể.
Nhưng màn sương trắng mờ ảo trong hũ đen dùng để tìm kiếm mục tiêu, cần thời gian tích góp từng tí một. Không Ninh không thể lập tức tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Bất quá còn đến 6 tháng, thời gian còn dài, Không Ninh chờ được.
Thở ra một hơi thật dài, Không Ninh đứng lên, vác Ma Lục máu me khắp người đi về phía nha môn.
Lúc này Ma Lục sớm đã thoát khỏi huyễn thuật của Quỷ Mộng Yểm. Sở dĩ ngất mãi không tỉnh, là vì thương thế quá nặng, rơi vào hôn mê, phải nhanh chóng trở về nha môn băng bó vết thương.
Mà trong tay của Không Ninh còn mang theo xác của một con Quỷ Anh toàn thân trắng hếu.
Đây là Quỷ Mộng Yểm trong ác mộng của Ma Lục, dựa vào nỗi sợ của Ma Lục huyễn hóa ra quái vật, cũng không phải hình dáng thật của Quỷ Mộng Yểm. Nhưng Không Ninh chém chết nó ở trạng thái này, thì xác của Quỷ Mộng Yểm cũng thành là như thế.
Mang theo cái xác tứ chi béo tốt, đầu lớn được kinh người của Quỷ Anh, vác Ma Lục máu me khắp người, Không Ninh nhanh chóng trở lại nha huyện Sơn Lan.
Lúc này trong nha môn đã loạn tung phèo. Sau khi đám bộ khoái lần lượt tỉnh lại phát hiện Không Ninh và Ma Lục mất tích, đều hoảng sợ, cho rằng Không Ninh va Ma Lục đã bị yêu quái bắt đi.
Ban đầu Trương Vinh đang muốn phái người đi tìm thi thể của Ma Lục và Không Ninh, bèn thấy Không Ninh toàn thân đẫm máu, vác Ma Lục cũng đãm máu trở về.
Chúng bổ khoái đều trợn to mắt.
"Oa! Không Ninh, ngươi và Ma Lục làm sao vậy? Sao dính đầy máu vậy?"
"Chờ đã! Thứ trong tay ngươi... là quỷ? !"
"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Các ngươi đã đi đâu?"
Chúng bổ khoái vừa hoảng sợ lại hoang mang, nhanh chóng đỡ lấy Ma Lục mình đầy thương tích từ tay của Không Ninh, mang đi băng bó vết thương.
Không Ninh không bị thương thì khoát tay áo, ném xác của Quỷ Mộng Yểm cho ban đầu Trương Vinh, nói: “Đừng nói nữa, yêu vật này có thể sử dụng yêu thuật mê ngất con người. Tất cả cạm bẫy do chúng ta bày ra đều vô dụng, nó trốn ở bên ngoài liền đánh ngất toàn bộ chúng ta."
"May thay lúc nó âm thầm giết người, Ma Lục ở bên cạnh ta, đánh thức ta. Nhìn thấy nó kéo Ma Lục chạy ra bên ngoài, ta lập tức đuổi theo, cuối cùng cũng cứu được Ma Lục."
"Nhưng dường như nó rất khoái Ma Lục, ta đuổi chém nó một mạch, nhưng nó không hề phản kháng, chỉ mải mê cắn Ma Lục."
Không Ninh nói: “Không biết Ma Lục có phải do đắc tội nó hay không."
Ngay trước mặt chúng bổ khoái, Không Ninh nói xạo tỉnh queo. Bởi hắn biết chúng bổ khoái sẽ tin lời hắn.
Quả nhiên, sau khi chúng bộ khoái vây quanh xác của Quỷ Anh một vòng, đều nở nụ cười cổ quái.
Trương Vinh vỗ vai của Không Ninh một cái, nháy nháy mắt cười nói: “Tiểu tử đệ biết rồi, là vì ngươi ít đi Xuân Phong Lâu... ai bảo đệ mỗi lần đều chỉ uống rượu, không vào phòng với kỹ nữ? Chỉ cần vào phòng vài lần, sẽ biết Quỷ Anh là gì."
Chúng bộ khoái khác đều cười ha hả.
Trong thanh lâu của Huyện Sơn Lan truyền lưu truyền thuyết về Quỷ Anh, tất cả bổ khoái ở đây đều từng nghe kể, không ai không biết.
Từ ám chỉ của Không Ninh, cộng thêm dáng vẻ của Quỷ Anh, khiến chúng bộ khoái nghĩ tới Quỷ Anh trong truyền thuyết của thanh lâu. Loại quỷ vật tập hợp từ oán hận của những thai nhi bị phá, để mắt tới khách quen chốn thanh lâu như Ma Lục cũng là lẽ thường.
Dù sao những sinh linh do Ma Lục tạo ra rồi bị phá trong mấy năm nay rất nhiều...
Vết thương nhanh chóng được sát trùng, bôi thuốc xong xuôi, thì Ma Lục cũng tỉnh lại. Gã được người khác đở, lảo đảo chạy ra, vừa nhìn thấy xác của Quỷ Anh, nhất thời sợ đến mức đôi chân mềm nhũn, quỳ mọp trên mặt đất.
Sau một lúc lâu, Ma Lục mới nắm lấy ống quần của ban đầu Trương Vinh, nói: “Ban đầu, đệ... đệ có thể chôn thứ này không? Đệ muốn mời thày về siêu độ cho nó, về nhà lập cho nó cái trường sinh bài..."
Tuy không nhớ rõ chuyện đã xảy ra trong ác mộng, nhưng Ma Lục cũng đoán được nguồn gốc của Quỷ Anh.
Nhưng ban đầu lại lắc đầu, nói: “Chuyện này đệ nói với ta cũng vô dụng, phải được đại nhân đồng ý mới được... Ta đã phái người bẩm báo với đại nhân, tối nay tự đệ đi nói với đại nhân."
Chuyện xảy ra tối nay giống như một lời cảnh tính đối với chúng bổ khoái.
Chỉ có Ma Lục thì ngây ngốc nhìn cái xác trắng bệch của Quỷ Anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.