Không Ninh cấp tốc suy nghĩ, suy tính tất cả khả năng, và những sai sót có thể xảy ra.
Vác Ma Lục Thân thể đã ngủ mê man trên vai chạy ra bên ngoài.
Lúc này Ma Lục đang ở thời điểm nguy hiểm nhất. Nếu Không Ninh cứ chần chờ, cao thủ số hai của huyện nha Sơn Lan sẽ chết ở trong tay của yêu vật.
Không Ninh tuyệt đối không thể trơ mắt nhìn thảm kịch như vậy xảy ra.
Hắn vác Ma Lục bị thương chạy thẳng ra ngoài nha môn, nỗ lực thoát khỏi phạm vi thi thuật của yêu vật. Muốn để Ma Lục thoát khỏi hiểm cảnh trước, rồi trở về tiếp tục tìm kiếm bản thể của yêu vật.
Hạn chế lớn nhất của Thuật Nhập Mộng chính là cho thi thuật giả không thể cách quá xa kẻ bị thi thuật. Không Ninh chỉ cần vác Ma Lục ra khỏi một phạm vi nhất định, yêu vật kia cũng chỉ có thể tấn công kẻ khác, không cách nào vào ác mộng của Ma Lục nữa.
Hoặc là chủ động đuổi theo, không buông tha Ma Lục.
Với cảm giác nhạy bén có được từ 40 năm yêu lực của Không Ninh, chỉ cần yêu vật kia dám hiện thân đuổi theo, Không Ninh chắc chắn có thể tìm ra yêu vật kia trước.
Vì vậy đối phương chỉ có thể tạm thời buông tha Ma Lục, hại bổ khoái khác!
Không Ninh nghĩ xong, bèn tiếp tục vác theo Ma Lục chạy ra khỏi đại môn của huyện nha Sơn Lan, chạy một mạch trên đường cái.
Lúc này huyện thành Sơn Lan âm u đen tối, vắng lặng không một bóng người, mọi ngôi nhà đều tắt đèn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bi-yeu-ma-nuoi-nhot/213555/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.