"Cũng được."
Người đàn ông mặc áo tím suy nghĩ một lát, không cự tuyệt, hắn gật đầu, nhìn về phía Phượng Nghê Thường, trầm giọng nói: "Tiểu cô nương, tuy là Thiên Dận Hoàng Triều của chúng ta chuyên về Vận Triều, nhưng cũng có kiếm tu!"
"Ngươi có thể suy nghĩ cho cẩn thận, rốt cuộc thì muốn gia nhập vào tông môn nào, dù sao thì ngươi cũng chỉ là một tán tu, chung quy thì thế đơn lực cô, nếu như va chạm với một Thánh Địa, nếu như không có chỗ chống lưng, thì chỉ sợ rằng vẫn còn có khả năng đưa đẩy đến cục diện như ngày hôm nay."
"Không sai."
Đoạn Vô Lự gật đầu phụ họa, hắn quét mắt nhìn người đàn ông mặc áo tím, mở miệng bổ sung: "Lão phu nhìn thấy được ngươi cũng đi theo con đường kiếm tu, con đường này gian nan vạn phần, chi bằng có danh sư chỉ điểm, nhưng chớ có chọn sai tông môn nhé!"
"Đoạn Vô Lự!"
Nghe thấy thế, người đàn ông mặc áo tím xém chút nữa bị chọc cho tức đến vẹo cả mũi. Đây không phải là là ám chỉ Thiên Dận Hoàng Triều bọn họ hay sao chứ.
"Lão phu ăn ngay nói thật mà thôi."
Đoạn Vô Lự mỉm cười nói. Hắn đã từng làm chức vụ của người chưởng giáo, cho nên tính tình đã được tu dưỡng rất nhiều rồi, sẽ không dễ dàng nổi giận.
"Ta. . . . ."
Phượng Nghê Thường nhìn hai người trước mặt, có chút chóng mặt, nói thật, đây là lần đầu tên nàng gặp phải loại tình huống như này.
Theo lý mà nói. Những tông môn nếu không phải là chín phần thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060982/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.