Diêu Quang Thánh Địa.
Trên trời cao, hai kiện Đế binh đang giằng co, sau khi đụng nhau mấy lần, uy năng khủng bố đã nhấn chìm hoàn toàn khu vực mấy triệu dặm xung quanh, tạo thành một vùng hoang mạc mênh mông. Nham tương màu đỏ rực, lan tràn khắp mặt đất. Phóng tầm mắt nhìn ra, khắp nơi đều là cảnh hoang tàn.
Mới chỉ vẻn vẹn mấy lần giao thủ, hai vị Đại Thánh đã gần như không còn sức lực để ra tay nữa, bọn họ dù sao cũng không phải Đại Đế, mạnh mẽ thôi động Đế binh tiêu hao rất nhiều sức lực của bọn họ.
Xích Viêm lão tổ càng lo lắng hơn. Hắn nhận thấy trong không trung có mấy đạo thần thức đang nhìn trộm chỗ này, chủ nhân của những thần thức này đều không yếu hơn hắn, những người này rõ ràng không có ý tốt. Nếu như mình dầu hết đèn tắt, khó mà đảm bảo những người này không nảy sinh ý đồ xấu.
Một bên khác, Lão Ẩu của Diêu Quang Thánh Địa sắc mặt tuy đã trắng bệch nhưng vẫn phong khinh vân đạm như trước. Sau lưng mình chính là Diêu Quang Thánh Địa. Có trận pháp Đại Đế bảo vệ, dù mình sử dụng cạn một chút sức mạnh cuối cùng cũng không sao. Dù sao thì sau lưng còn có các Đại Thánh khác, chỉ cần trận pháp vẫn còn mở là được. Chỉ cần chờ lão tổ Chuẩn Đế trở về, những người này không một ai có thể đánh nữa.
“Xích Viêm lão tổ, còn chưa rút lui đi sao?”
Lão ẩu lạnh lùng nói.
Bên cạnh nàng, Thương Long Đỉnh chìm nổi, thần uy chấn thiên, chín con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060973/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.