Khi cả hai Thánh Địa cùng sử dụng Đế binh rơi vào tình thế căng thẳng.
Thành Đại Hoang.
Phía trước Thiên Cơ Lâu.
Hai bóng người đang cùng nhau tới đây.
Đi trước là một ông lão đã rất già yếu, thân thể suy nhược trông như chỉ còn da bọc xương với mái đầu bạc trắng, trên vai xốc xếch. Lão chắp hai tay sau lưng, loạng choạng đi về phía trước. Mỗi một bước chân hạ xuống, đều khiến người ta sẽ tưởng lầm rằng trong một giây kế tiếp hắn sẽ gặp ngã nhào xuống đất.
Theo bên cạnh ông lão là một người đàn ông trung niên. Chính là Chưởng giáo Cửu U Ma Tông, Dương Khâu. Hắn đưa hai tay đỡ ông lão, từng cử chỉ đều cẩn thận từng li từng tí và cực kỳ cung kính. Những kẻ không biết, suýt hiểu lầm rằng Dương Khâu đổi tính.
Rất khó để nhìn ra, đây là một kẻ lòng dạ hiểm ác trong Ma đạo, cả gan ra tay giết hại sư huynh của chính mình.
"Lão tổ, ngài chậm một chút, đến Thiên Cơ Lâu rồi."
Dương Khâu nhẹ giọng lên tiếng.
"Đến rồi sao?"
Ông lão dừng bước rồi ngẩng mặt nhìn đằng trước, trong con mắt không có đồng tử, chỉ có hai cái lỗ đen như là hai lỗ đen vũ trụ, cực kỳ đáng sợ. Trong lỗ đen dường như đang ẩn chứa một chuẩn mực đáng sợ, nở rộ thần huy.
"Không hổ là người có thể chỉ điểm ngươi trở thành Thánh."
Ông lão cất tiếng nói.
Vừa rồi liếc mắt quan sát, mạnh như hắn cũng nhìn không thấu tòa Thiên Cơ Lâu này. Nó rành rành ở ngay trước mắt nhưng lại tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060970/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.