"Đây là… Xích Viêm Đăng?"
Trong Diêu Quang Thánh Địa, một vị trưởng lão nhìn lên trên bầu trời nuốt nước miếng một cái, nó giống như trở thành Cổ Đăng duy nhất trên thế gian.
Sắc mặt hắn trở nên trắng bệch. Hắn nghĩ mãi không ra vì sao lại như vậy. Tuy rằng Diêu Quang Thánh Địa và Xích Viêm Thánh Địa không có giao tình, nhưng cũng không có thù hận a, dùng đế binh chặn cửa là có ý gì? Muốn chiến đấu một sống một chết với bọn họ? "Người Xích Viêm Thánh Địa điên rồi sao?"
"Đây là nghĩ Diêu Quang Thánh Thánh Địa không có người sao?"
"Trong hàng ngàn năm qua, Xích Viêm Thánh Địa là thế lực đầu tiên khiêu khích Diêu Quang Thánh Địa, xin Chưởng giáo dẫn dắt các đệ tử, mời lão tổ xuất quan, dùng đế binh để trấn áp Xích Viêm Thánh Địa!"
"Đúng vậy, uy danh của Diêu Quang không được phép khiêu khích!"
"Hắn nghĩ chỉ Xích Viêm Thánh Địa mới có đế binh sao? Diêu Quang Thánh Địa chúng ta cũng có, nếu động thủ thì ai thắng ai thua cũng chưa biết!"
"Chuẩn Đế lão tổ đâu? Chờ Chuẩn Đế lão tổ xuất quan thì Xích Viêm Thánh Địa bọn họ chắc chắn sẽ đánh không nổi!"
…
Không ít đệ tử Diêu Quang Thánh Địa ban đầu còn cảm thấy sợ hãi, sau đó liền định thần lại, từ dáng vẻ kinh ngạc ban đầu dần dần nổi giận. Những năm gần đây, danh tiếng của Diêu Quang Thánh Địa tăng mạnh. Bọn họ đi tới đâu cũng được người người tôn trọng ngưỡng mộ. Hình như chưa bao giờ bị người ta đánh tới cửa? Lần này, nếu như Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-bat-dau-sang-tao-thien-co-lau/5060968/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.