Vừa mới ngồi xuống, một quỷ khách chuẩn bị gọi món bỗng đưa mắt nhìn xuống dưới lầu, nơi những viên Dạ minh châu được đặt khắp nơi, ánh sáng dịu dàng lan tỏa. Hắn không nhịn được cảm thán:
"Diêm Vương gia quả thật hào phóng quá đỗi! Nhiều Dạ minh châu như thế, thật quá đỗi xa hoa! Đời quỷ chúng ta nào ngờ có ngày được chiêm ngưỡng cả biển Dạ minh châu rực rỡ đến thế này. Chỉ để soi sáng cho một bữa ẩm thực thôi! Chỉ riêng Dạ minh châu này, dù món ăn có ra sao, ta cũng cảm thấy đã quá đáng giá!"
Ngồi cùng bàn, một quỷ khác cũng đồng tình gật gù, hạ giọng bàn luận:
"Đúng thế! Dạ minh châu đâu phải cứ có tiền là có thể mua được. Vậy mà ở tửu lầu này, lại dùng Dạ minh châu để làm vật chiếu sáng, cứ như chúng chỉ là thứ vặt vãnh. Toàn bộ sảnh đường ngập tràn linh quang phát ra từ chúng, cảnh tượng xa hoa thế này, dù phải bỏ ra ngàn Minh tệ cho một bữa ăn, e rằng cũng thấy không uổng phí!"
Một quỷ khác góp lời, giọng trầm trồ:
"Trước đây ta cứ nghĩ Dạ minh châu chỉ là vật phẩm tồn tại trong mấy quyển tiểu thuyết, không ngờ hôm nay lại được tận mắt thấy! Thật đáng công ta thức nửa đêm đến xếp hàng! Cảnh sắc đẹp đến mê mẩn lòng người!"
Một quỷ bên cạnh chỉ vào những bông Bỉ ngạn hoa đang lung linh dưới ánh sáng và thở dài thán phục:
"Đây là lần đầu tiên ta thấy một nơi vừa có Dạ minh châu lại có Bỉ ngạn hoa. Cảnh tượng này... bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804570/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.