Xung quanh, các thiếu nữ nhanh chóng nhập tâm, đồng cảm sâu sắc với nỗi đau và uất ức mà Tần Niệm đang phải gánh chịu. Lòng họ dấy lên một nỗi thương xót khôn nguôi. Vài người thậm chí bước tới ôm lấy nàng, cố gắng mang đến chút an ủi, vỗ về. Họ nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, ôn tồn trấn an: "Đừng bi thương nữa, mọi chuyện rồi sẽ hóa giải."
Ngay cả những công tử vốn chỉ đứng ngoài xem trò vui, hoặc thậm chí còn buông lời biện hộ cho Lâm Dương, giờ phút này cũng không thể không xúc động khi chứng kiến dáng vẻ tổn thương của Tần Niệm và lắng nghe lời nàng thốt ra.
Một người trong số họ khẽ lẩm bẩm, giọng điệu đầy ngưỡng vọng: "Nếu ta có một hồng nhan tri kỷ như vậy, dẫu c.h.ế.t cũng cam lòng."
Người khác tiếp lời, không giấu được sự phẫn nộ: "Đúng thế, Lâm Dương quả thực là hạng người không ra gì. Có vị hôn thê xinh đẹp như Tần tiểu thư mà còn đi lăng nhăng, trăng hoa với bao nhiêu người. Đã bị phát hiện mà Tần tiểu thư vẫn giữ thể diện, không hề làm lớn chuyện, tính tình nàng ấy quả thật quá đỗi nhân hậu."
Những lời xì xầm bàn tán càng khiến không khí thêm phần ngột ngạt. Ánh mắt đám đông đều đổ dồn về Lâm Dương, chứa đầy vẻ khinh miệt và chê trách. Trái lại, Tần Niệm vẫn lặng lẽ đứng đó, đôi mắt đỏ hoe, chất chứa thương tổn, dáng vẻ tựa một đóa hoa mỏng manh đang rũ cánh trong giông bão.
"Nghe đồn Tần gia đã phải chi ra một khoản bồi thường hậu hĩnh, phải chăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804488/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.