Mãi đến khi ăn xong, Bà mới bắt đầu thủ thỉ, giọng nhẹ nhàng nhưng chứa đầy sự dặn dò và lo lắng:
"Sau này một mình, đừng cố gắng quá sức làm gì. Tiền bạc vừa đủ chi tiêu là được, giữ gìn sức khỏe mới là điều trọng yếu nhất."
Tần Vũ Niết chớp mắt, cố nén cảm xúc chực trào, đáp lại bằng giọng nhỏ nhẹ:
"Con đã rõ, Bà."
Nhưng Bà vẫn tiếp tục, ánh mắt ánh lên vẻ nghiêm nghị pha lẫn yêu thương:
"Những kẻ không đối tốt với con, thì đừng nên bận tâm đến họ. Chẳng đáng để con phí công, phí sức chạy theo đâu."
Tần Vũ Niết gật đầu, nhẹ nhàng đồng tình:
Gà Mái Leo Núi
"Vâng, con sẽ không để ý đến họ nữa."
Bà nội thở dài, chuyển sang chủ đề khác, giọng nói ôn hòa như đang vỗ về:
"Nếu sau này con gặp được người tâm đầu ý hợp, chớ suy nghĩ quá nhiều. Phải dũng cảm theo đuổi nhân duyên của mình. Tiểu Vũ Niết nhà ta vốn là tuyệt sắc giai nhân, lại thông minh tài giỏi, biết cách kiếm tiền, thế gian này có nam nhân nào xứng đáng hơn con nữa đâu! Đừng vì những chuyện gia đình không vui mà bỏ lỡ hạnh phúc đời mình, nhớ kỹ chưa?"
Giọng của Tần Vũ Niết khẽ nghẹn lại nhưng nàng vẫn cố gắng đáp:
"Con hiểu rồi."
Bà nội Ngô nhìn Tần Vũ Niết, ánh mắt hiền từ như muốn truyền toàn bộ tình yêu và hy vọng vào từng câu chữ:
"Nếu người ta đối đãi tử tế với con, con cũng phải biết đáp lại ân tình. Tình cảm cần phải sẻ chia, cùng nhau vun đắp. Nếu con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804478/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.