Nghe thấy Tần Vũ Niết gọi, ba người phụ nữ đều kinh ngạc dừng lại, tò mò không hiểu có chuyện gì.
Không lâu sau, họ thấy Tần Vũ Niết trở ra, trên tay cầm mấy chiếc hồng bao đỏ thắm. Nàng đưa từng cái cho mỗi người, nở nụ cười tươi tắn:
"Đây là tiền công tháng trước của các thẩm."
Lý Quả Phụ ngẩn ngơ nhìn Tần Vũ Niết, dường như khó tin lại được phát tiền công sớm như thế. Bà ta không khỏi hỏi:
"Tiền công được phát sớm đến vậy ư?"
Tần Vũ Niết cười nói, đưa hồng bao đến trước mặt họ:
"Đúng lúc có cơ hội tiện lợi nên cháu nghĩ nên chia luôn cho các thẩm. Trong mỗi bao còn có thêm năm trăm tiền thưởng nữa."
Nghe đến đây, không chỉ Lý Quả Phụ mà cả Vương Thẩm và chị dâu bà cũng kinh ngạc. Chị dâu của Vương thẩm liền ngượng ngùng nói:
"Tháng trước chúng ta có làm gì to tát đâu, nhận tiền công đã là phúc phần rồi, sao còn được thưởng thêm?"
Vương Thẩm cũng gật đầu phụ họa theo:
"Vũ Niết này, con nên giữ lại khoản tiền thưởng này đi. Chúng ta mỗi ngày chỉ làm vài việc lặt vặt, được nhận tiền công như thế đã là quá đủ. Tiền bạc không phải tự nhiên mà có. Nếu con muốn thưởng, cứ để cuối năm phát cho chúng ta một phong đại hồng bao là được rồi."
Gà Mái Leo Núi
Chị dâu của Vương thẩm cũng vội vàng đồng thanh:
"Đúng vậy, ý ta cũng như vậy đấy!"
Tần Vũ Niết bật cười, ôn tồn đáp:
"Các thẩm cứ yên tâm, ta không phải là người phung phí vô lối. Khoản tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804477/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.