Trong gian phòng, Tần Vũ Niết lắng nghe tiếng huyên náo bên ngoài, chỉ khẽ dừng tay một lát, song cũng không có ý định ra mặt ngăn cản.
Nàng thừa hiểu, nếu không phải nhờ chuẩn bị sẵn số lượng lớn bùa chú phòng thân, lại thêm Diêm Vương gia kịp thời giáng lâm, thì lúc này nàng đã chẳng có cơ hội ngồi đây mà nghe bọn họ đấu khẩu. Đám người kia tuyệt đối sẽ không vì nàng chỉ là một nữ nhân yếu ớt hay người phàm tục mà nương tay.
Diêm Vương gia khẽ nhíu đôi mày kiếm khi nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài mỗi lúc một tăng. Hiển nhiên ngài cảm thấy bị quấy nhiễu, lập tức phất tay áo, tạo ra một kết giới vô hình, ngăn cách mọi âm thanh vọng vào phòng. Tần Vũ Niết vừa kịp nghe loáng thoáng vài câu đã không còn nghe thấy gì nữa.
Tuy nhiên, đám huyền sư bên ngoài cũng không thể huyên náo được lâu. Chẳng mấy chốc, tiếng ầm ĩ bắt đầu lắng dịu. Đột nhiên, một giọng nói đầy ẩn ý vang lên phá vỡ sự tĩnh lặng:
"Đừng đ.á.n.h c.h.ế.t y. Y vẫn còn giá trị lợi dụng. Dẫu sao cũng là kẻ chủ mưu, vài chuyện sau này vẫn cần y gánh vác để chúng ta trút bỏ cơn giận."
Câu nói này khiến tất cả mọi người lập tức lĩnh ngộ thâm ý, liền đồng loạt dừng tay, ai nấy nhìn nhau, ngầm trao đổi sự đồng tình.
Dẫu bị đ.á.n.h đập thê thảm, cơ thể y đầy rẫy thương tích, nhưng chẳng ai hề cảm thấy thương xót cho vị huyền sư xui xẻo kia. Bởi lẽ, nếu không phải vì y gây chuyện, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804473/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.