Tần Vũ Niết cẩn thận bày biện từng món ăn vào hộp, đôi tay nàng thoăn thoắt chuẩn bị phần ẩm thực cho Diêm Vương Gia.
Mạnh Bà đứng bên cạnh, gương mặt bình thản nhưng ánh mắt không giấu được chút trêu chọc. Giọng Nàng nhẹ nhàng vang lên:
"Sao không thỉnh Ngài ấy tới đây dùng bữa thẳng cho tiện? Còn sai tiểu thị nữ chạy đi đưa, quá đỗi phiền phức."
Tần Vũ Niết khựng lại, ngước lên đáp lời, vẻ nghiêm túc hiện rõ trên gương mặt:
"Diêm Vương Gia bận rộn công vụ, đâu phải lúc nào cũng có thời gian rảnh rỗi để ngồi dùng bữa đúng giờ như thế."
Mạnh Bà nhìn nàng, ánh mắt hơi nheo lại như đang suy tính điều gì. Một giây sau, Nàng đột ngột bật ra một câu đầy ẩn ý:
"Ngươi chăm chút thế này, trông chẳng khác gì thê tử của Diêm Vương Gia cả."
Gà Mái Leo Núi
Tần Vũ Niết giật mình, vội ngẩng đầu lên, trên mặt nghiêm túc đến mức có phần căng thẳng. Nàng nghiêm nghị đáp:
"Mạnh tỷ, chớ hồ ngôn loạn ngữ! Chuyện như vậy không thể đem ra đùa cợt."
Mạnh Bà nhướng mày nhưng rồi lập tức gật đầu lia lịa, giọng điệu hùa theo:
"Được rồi, được rồi, ta biết rồi, ta không nói nữa."
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc từ phía sau vang lên, mang theo chút lạnh nhạt nhưng đầy quyền uy:
"Chuyện gì mà không thể đem ra đùa cợt?"
Giọng nói ấy khiến Tần Vũ Niết giật mình, tay nàng run lên, suýt chút nữa làm rơi cả khay thức ăn vừa chuẩn bị.
Quay người lại, nàng bắt gặp Diêm Vương Gia đã thay một bộ đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804470/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.