Tần Vũ Niết giận dữ, không thể kìm nén:
"Hắn đã hại bao nhiêu thiếu nữ như vậy, chẳng lẽ toàn bộ đệ tử Toàn Thanh Phái đều không hề hay biết? Hay là cả môn phái bọn họ đều là những kẻ tà ma như hắn?"
Người kia khẽ lắc đầu, vẻ mặt u ám:
"Theo những gì ta biết về Toàn Thanh Phái, họ tôn sùng cường giả, coi trọng linh lực, lấy sức mạnh làm chuẩn mực để đ.á.n.h giá. Nhưng nếu nói họ hoàn toàn không phân biệt thiện ác thì e rằng không đúng."
Mạnh Bà nhướn mày, hỏi với vẻ đầy ẩn ý:
"Ngươi thực sự hiểu rõ Toàn Thanh Phái đến mức đó sao?"
"Không hẳn là hiểu sâu, chỉ là..." Hắn cúi đầu, nhìn đôi tay đang run rẩy của mình, giọng nói lộ rõ vẻ sợ hãi:
"Bởi vì cứ cách một thời gian, hắn lại ép ta phục dụng một loại đan d.ư.ợ.c để ta đi tìm người cho hắn. Nếu ta không làm, hắn sẽ ngưng cấp t.h.u.ố.c giải, khiến ta phải chịu đựng cơn đau đớn hành hạ cho đến khi không chịu nổi mà quỳ gối cầu xin. Vì khao khát được sống, ta từng bí mật theo dõi hắn nên mới biết được đôi chút."
Hắn dừng lại một chút, rồi tiếp tục, giọng nói như bị nghẹn ứ nơi cổ họng:
"Các vị có tường không? Cảm giác da thịt từng chút một thối rữa, mưng mủ, cái đau đớn ấy thấu tận tâm can, không bút mực nào tả xiết. Thứ kịch độc kia không đoạt mạng ngay lập tức, mà cứ gặm nhấm, hành hạ ý chí của kẻ đó. Muốn c.h.ế.t cho xong, lại không đủ dũng khí để tự kết liễu."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804430/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.