Tần Vũ Niết tò mò hỏi, Mạnh Bà liền cười nhạt, giải thích:
"Cái gọi là Vạn Quỷ Nhai không phải vì trong đó có đúng một vạn con quỷ, mà là... dù có một vạn quỷ hồn gan dạ đến đâu, bước chân vào đó rồi cũng chẳng thể quay trở về. Đám quỷ còn chẳng thoát nổi, người phàm mà vào thì đến cả hồn phách cũng chẳng còn sót lại."
Lời nói của Mạnh Bà như tiếng sét bên tai. Tần Vũ Niết tròn mắt kinh ngạc, hít sâu một hơi, giọng run rẩy:
"Vạn... Vạn Quỷ Nhai... thật sự đáng sợ đến thế ư?"
Ánh mắt Mạnh Bà trầm lắng, như chứa đựng những bí mật sâu thẳm. Nàng chậm rãi nói, giọng thấp thoáng vẻ bí ẩn:
"Nghe đồn, trong đó giam giữ một con Thao Thiết. Chỉ cần rơi xuống Vạn Quỷ Nhai, ngươi sẽ bị nó nuốt chửng. Nhưng cũng chỉ là lời đồn mà thôi, chưa từng có ai sống sót để kiểm chứng."
Nghe đến cái tên "Thao Thiết," một hình ảnh hung dữ, khổng lồ bất giác hiện lên trong tâm trí Tần Vũ Niết. Nàng rùng mình, cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng.
"Thao Thiết?" Nàng lắp bắp nhắc lại, mắt mở to đầy kinh hãi.
Đây chẳng phải là một trong Tứ Đại Hung Thú trong truyền thuyết sao? Một con quái vật chỉ xuất hiện trong các câu chuyện thần thoại, một sự tồn tại khủng khiếp đến mức khiến người ta không rét mà run.
Tần Vũ Niết cảm thấy đầu óc mình quay cuồng.
Vạn Quỷ Nhai và Thao Thiết có liên hệ gì? Nếu đúng như vậy, thì việc rơi xuống đó không để lại thi cốt cũng chẳng có gì là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804429/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.