Bách Bảo Các quả nhiên xứng danh "bách bảo" (trăm báu vật). Mọi thứ trên trời dưới đất, chỉ cần Tần Vũ Niết có thể nghĩ đến, nơi này đều có sẵn để cung cấp. Từ đồ dùng sinh hoạt thường nhật, đến các vật phẩm hộ thân, mỹ dung, đan dược, linh phù và thậm chí cả một số Linh thú cấp thấp – tất thảy đều được bày biện để khách nhân tùy ý lựa chọn.
Tần Vũ Niết bước vào cửa tiệm, vốn không có mục tiêu rõ ràng, chỉ thong thả dạo một vòng, đôi mắt ngắm nghía đủ loại kỳ vật.
Người làm trong tiệm ở đây cũng tỏ ra rất lười nhác, chỉ ngồi uể oải ở một góc quầy, để mặc khách hàng tự do đi lại mà chẳng buồn mời chào. Cách làm này hoàn toàn hợp ý Tần Vũ Niết.
"Thật khiến người ta thoải mái." Nàng thầm nghĩ. Hiện giờ nàng chỉ muốn quan sát và tìm hiểu kỹ một chút, nếu có gì cần mua sẽ tự cất tiếng gọi. Nếu cứ bị bám đuôi thì nàng sẽ chẳng thể thoải mái mà xem xét.
Mạnh Bà, người đồng hành cùng nàng, nhìn thấy Tần Vũ Niết dạo quanh nghiêm túc, cũng không quấy rầy. Nàng tìm một góc khuất rồi an tọa, yên lặng quan sát mọi cử động của Tần Vũ Niết.
Tần Vũ Niết ban đầu nghĩ rằng Bách Bảo Các sẽ chuyên bán những thứ kỳ trân dị bảo. Nào ngờ, nàng lại bắt gặp cả những sản vật phàm nhân quen thuộc, như hàng thêu Tô Châu tinh xảo, các loại gốm sứ nhỏ xinh kiểu dáng phong nhã, đồ cổ, sách vở và cả một số món điêu khắc từ gỗ hòe.
Việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804426/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.