Thậm chí nàng còn không nhịn được nghĩ thêm: "Nuốt xong liệu có bị đau bụng, thượng thổ hạ tả rồi phải chạy đến y quán để rửa ruột không nhỉ?"
Tần Vũ Niết đưa mắt nhìn về phía Mạnh Bà – người vừa mới khiêng cái đại đỉnh đầy thứ chất lỏng kỳ dị này vào, hỏi khẽ: "Thật sự không có vấn đề gì chứ?"
Tựa như cảm nhận được ánh mắt đầy vẻ ngờ vực kia, Mạnh Bà liền lấy một muỗng lớn múc canh, nghiêm túc đưa đến trước mặt Tần Vũ Niết:
"Yên tâm, nuốt xuống được, không khiến người ta mất mạng đâu."
Tần Vũ Niết: "..."
Gà Mái Leo Núi
Lời này không những không trấn an được Tần Vũ Niết mà còn khiến khóe miệng nàng co giật. Trong lòng nàng càng thêm lo lắng cho cái dạ dày tội nghiệp của bản thân.
Tần Vũ Niết cúi đầu nhìn bát canh, thứ chất lỏng xanh biếc sóng sánh kia càng khiến nàng thêm do dự. Nàng cẩn thận hỏi lại:
"Uống thứ này... thật sự không sao chứ? Có khiến ta quên đi cả tiền căn hậu quả không?"
Mạnh Bà khẽ nhíu đôi mày, trầm ngâm một lát rồi đáp:
"Chắc là... sẽ không đâu?"
"Chắc là... sẽ không???" Tần Vũ Niết ngây người, đôi mắt hạnh mở to đầy kinh ngạc.
Như để trấn an nàng, Mạnh Bà đột nhiên nói:
"Nếu cô nương lo lắng, cứ để Tiểu Hồng nếm thử một ngụm trước nhé."
Tần Vũ Niết: "?????"
Tần Vũ Niết sững sờ thầm nghĩ: Lỡ đâu ta uống xong gặp phải biến cố gì thì sao? Quan trọng hơn, lại bắt Tiểu Hồng thử trước, đây chẳng phải hành động ngược đãi linh thú sao? Mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804391/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.