Tần Vũ Niết ban đầu chỉ đứng từ xa nghe lỏm câu chuyện, bước tới cũng ngại, mà muốn rời đi cũng chẳng tiện. Nào ngờ Thôi Phán Quan lại bất ngờ gọi thẳng tên mình.
Nàng thậm chí cảm nhận rõ ánh mắt bén nhọn của Mạnh Bà dừng lại trên người. Không còn cách nào khác, nàng chỉ có thể nở một nụ cười nhẹ, bước tới, lễ phép nói:
"À... ta tới nộp phí đầu thai cho tổ mẫu. Thôi Phán Quan có biết phải thực hiện chi trả tại nơi nào không?"
Ánh mắt Thôi Phán Quan khẽ lóe lên, trả lời ngay:
"Cô tìm Diêm Vương gia đi, giao trực tiếp cho ngài ấy là xong."
Tần Vũ Niết gật đầu cảm ơn, lễ phép đáp:
"Vậy ta xin phép đi tìm Diêm Vương gia trước, các vị cứ tự nhiên đàm đạo."
Nói xong, nàng quay sang gật đầu chào Mạnh Bà, định nhanh chân rời đi.
Nhưng Thôi Phán Quan lại chen ngang một câu:
"Ta sẽ đưa cô đi. Lúc này Diêm Vương gia không ở Thiên Thính Điện."
Câu nói vừa dứt, Mạnh Bà bật cười khinh miệt, giọng điệu không hề khách khí:
"Thôi Phán Quan, ngươi sốt ruột đến thế làm gì? Nếu đã vậy, chi bằng dẫn cả ta đi diện kiến Diêm Vương gia luôn đi?"
Thôi Phán Quan nghẹn lời, chỉ biết cười khổ:
"Mạnh Bà, cô dây dưa ta thế này cũng vô ích thôi. Chuyện chẳng phải đã rành rành rồi sao? Cô chỉ cần không nhờ mấy quỷ sai kia giúp uống canh thay, thì còn ai dám phàn nàn? Mà cho dù cô có tìm Diêm Vương gia, chuyện này cũng không giải quyết được."
Mạnh Bà bực tức cãi lại:
"Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804384/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.