Tiêu Nhiếp thở dài, nói: "Điều duy nhất khiến ta tiếc nuối, có lẽ là cảm thấy có chút phụ lòng song thân vì không thể phụng dưỡng họ lâu hơn. Nhưng không sao, ta có thể chờ đợi. Đến lúc đó, chúng ta sẽ lại được đoàn tụ."
Tần Vũ Niết gật đầu, chần chừ giây lát rồi nói: "Nếu ngươi có tâm nguyện gì cần ta giúp, ta có thể đi một chuyến thay ngươi. Nhưng ngươi phải báo mộng cho họ trước."
Gà Mái Leo Núi
Tiêu Nhiếp theo bản năng trả lời: "Ta chỉ còn một lần báo mộng cuối cùng. Kỳ thực, báo mộng có thời gian hạn chế. Mỗi lần chỉ kéo dài một khắc, cần phải nói thật cô đọng, nếu không e rằng chưa kịp thổ lộ gì đã hết thời gian mất rồi."
Tần Vũ Niết khó hiểu hỏi: "Tại sao lại có quy luật như vậy? Phải chăng là để Địa phủ nâng cao ngân khố?"
Tiêu Nhiếp cười giải thích: "Bởi vì nếu thường xuyên báo mộng, sẽ làm dương khí của người sống suy yếu, ảnh hưởng bất lợi đến sức khỏe. Vì vậy, Địa phủ quy định mỗi Quỷ hồn chỉ có thể báo mộng ba lần và mỗi lần phải cách nhau ít nhất ba năm. Nếu không, người dương gian sẽ không chịu nổi, chẳng phải sẽ gây ra hỗn loạn sao?"
Lời nói của Tiêu Nhiếp làm Tần Vũ Niết nhận ra một cơ hội lớn.
Nếu Quỷ hồn không thể thường xuyên báo mộng thì nàng có thể là cầu nối, truyền tin giúp họ.
Vì một ý tưởng sinh lời mới, đôi mắt Tần Vũ Niết chợt sáng rực, nàng nở một nụ cười rạng rỡ: "Đa tạ ngươi. Phần cơm hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ban-com-hop-o-dia-phu/4804290/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.