Hơn nữa, Dịch Tuấn cũng đã liên lạc nói bên lâu đài cổ vẫn an toàn.
“Ừm!” ĐOan Mộc Nam nhẹ nhàng đáp.
Minh Nhất nói: “Anh Nam, em nghĩ Bố Lặc bá vương và Bố Lặc Ngạc không phải ăn chay, nhất là Bố Lặc Ngạc, hắn ta bị thiệt thòi trong đợt trước, chỉ sợ lần này không dễ dàng buông tay! Mà Bố Lặc bá vương cũng không chịu thiệt thòi vậy đâu, sợ rằng đã có tính toán gì đó?”
Allen gật đầu nói: "Đúng vậy, chúng ta nên cẩn thận!"
“Allen, trong thời gian tôi trở lại lâu đài cổ, cậu sắp xếp mấy người ở dưới núi canh giữ, có tin tức gì lập tức báo cho tôi!” Đoan Mộc Nam hạ lệnh.
“Ừm, tôi sẽ sắp xếp một số người ở dưới núi lâu đài, đề phòng bọn hắn biết cậu về lâu đài lại dẫn người tới!”
“Được!” Đoan Mộc Nam đặt dao kéo trong tay xuống, chuẩn bị đứng dậy.
Đương nhiên trước khi anh đặt xuống, phải xác định Thanh Thanh đã ăn xong chưa.
Anh quay đầu lại, vẻ mặt sủng nịnh khác hoàn toàn với bộ dáng nghiêm túc lúc nãy hỏi cô đã ăn xong chưa.
Thanh Thanh gật đầu.
Allen bước một bước đi đến bên cạnh cô, kéo ghế cho cô.
“Cảm ơn!” Cô nói.
“Tình nguyện cống hiến sức lực!”Allen vui vẻ nói.
Ra khỏi nhà ăn, Đoan Mộc Nam kéo Thanh Thanh vào chiếc xe đã đợi sẵn bên ngoài cung điện.
Minh Nhất lái xe, A Hổ ngồi ở ghế phụ bên cạnh.
Vân Lôi và Vân phong cùng với mấy người anh em khác ngồi trên một chiếc xe khác phía sau họ.
Xe khởi động, A Hổ liên lục bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124145/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.