Trên tay cầm một ly nước trong suốt, đứng trước cửa sổ, nhìn ánh sáng rực rỡ.
Quay người nhìn phía sau thấy một chiếc đồng hồ cổ điển, kim giờ đã chuyển sang số 11.
Đoan Mộc Nam và Minh Nhất nói chuyện trong phòng họp đã rất lâu rồi vẫn chưa quay lại, điều này khiến cô cảm thấy có chút lo lắng.
Đúng lúc này, cửa mở ra, Đoan Mộc nam dáng người hiên ngang bước vào!
“Về rồi?” Thanh Thanh cười nhẹ nhàng, hỏi.
“Ừm!” Đoan Mộc Nam tiến lên một bước ôm lấy cô, làm cô có chút khẩn trương.
“Làm sao vậy?” Cô bị anh nhốt trong ngực, mũi quanh quẩn hương thơm mát lạnh của anh.
“Anh rất muốn ôm em như thế này!” Đoan Mộc Nam nói nhỏ bên tai cô.
“Chúng ta còn có một đời!” Thanh Thanh ở trong vòng tay của anh nói.
Đoan Mộc Nam ôm lấy cô, dụi dụi vào cổ cô như muốn hút hết mùi và nhiệt độ của cơ thể cô vào trong phổi của chính mình.
“Ừm, ngày mai chúng ta trở về lâu đài, sau khi lấy tài liệu chúng ta có thể trở về ...”
“Ừm!” Thanh Thanh hạnh phúc rúc vào vòng tay anh, và cuối cùng họ cũng có thể về nhà!
“Tài liệu rất quan trọng à?” Cô hỏi.
“Ừm, có phần tài liệu này thì có thể khôi phục thân phận, chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu!”
“Em đi cùng với anh!” Thanh Thanh nói.
Đoan Mộc Nam do dự rồi gật đầu.
Dịch Tuấn vừa mới liên lạc, anh ta muốn ngay lập tức đến đây, nhưng nghe nói ngày mai Đoan Mộc Nam đến đó nên đành phải ở lại lâu đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124144/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.