Thanh Thanh hơi do dự, run rẩy lấy con bướm ngọc cô đeo suốt trên cổ ra, nhìn kỹ một hồi liền thấy vết lõm giống nhau, cô nhẹ nhàng thả vào, Minh Nhất ấn xuống một cái, răng rắc, một dây kéo bằng ngón tay bật ra từ cuối hộp gỗ, bên trong là một cuộn giấy to bằng điếu thuốc.
Trái tim Thanh thanh co rút vài lần, Mục Thiết Quân muốn nói gì với cô?
Cô căng thẳng hít một hơi, duỗi ra vài ngón tay đang run rẩy, lấy mảnh giấy ra!
Ngay khi cô vừa xem qua xưng hô, Thanh Thanh liền cảm thấy đau đớn như kim đâm vào tim.
“Thanh Thanh, con gái của cha!
Xin lỗi con, nhiều năm như vậy mà cha không biết đến sự tồn tại của con, Ngày hôm đó lần đầu tiên gặp con trong tiệc tối, cha cảm thấy như đã từng quen biết, con và mẹ con xinh đẹp và quật cường!
Biết con tồn tại cha rất vui, rất hạnh phúc, thế nhưng với tư cách là một người cha, ta lại không đủ tư cách, thậm chí là rất tàn nhẫn. Cha không thể bù đắp những thua thiệt mười mấy năm qua cho con, không thể yêu thương, chăm sóc tốt cho con, ngược lại chính cha lại gây ra bất hạnh cho con, sự lựa chọn này, vận mệnh này khiến cho cha vô cùng đau đớn.
Cha là một quân nhân, bảo vệ an toàn quốc gia, xã hội yên bình là nhiệm vụ của cha.
Con biết không? Khi cha biết mẹ con, cha vẫn đang chiến đấu trong một xã hội nguy hiểm, bọn chúng rất hung tàn và độc ác, chính vì lý do này cha đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124115/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.