Tựa đầu vào đùi cô, khổ sở nói: “Thanh Thanh, chúng ta sẽ ổn thôi, tin anh được không?”
Đôi chân trắng nõn của cô đặt trên ngực anh, bàn chân là nơi cách xa trái tim nhất nhưng cô có thể cảm nhận được trái tim của anh đang đập vào lúc này, một hàng nước mắt rơi xuống, hai trái tim yêu nhau đôi lúc chỉ có thể xa nhau, không thể gần nhau được …
Thanh Thanh nghỉ ngơi trong trại của Đoan Mộc Nam hai ngày, hai ngày này cô không bước ra khỏi trại nửa bước.
Đoan Mộc Nam vẫn thường xuyên đến thăm cô, giữa hai người không nói quá nhiều lời nói, chỉ ngồi yên lặng.
Bố Lặc bá vương bất ngờ triệu tập tất cả các thủ lĩnh tổ chức một cuộc họp dưới hang động!
Sắc mặt của hắn rất khó coi, đôi mắt sắc lạnh quét qua đám người, mọi người đều bị ánh mắt sắc lạnh của hắn làm cho ai cũng phải lạnh sống lưng.
Hắn trầm giọng nói:
“Vừa rồi thuộc hạ của ai đi ra ngoài?”
Đoan Mộc Nam sửng sốt, chẳng lẽ Minh Nhất bỏ qua cái gì sao? Anh không thay đổi biểu cảm, cũng không nhìn Minh Nhất, điều anh lo lắng lúc này là, lỡ như xảy ra chuyện gì, làm sao đưa Thanh Thanh ra khỏi đây an toàn!
Minh Nhất đứng bên cạnh Đoan Mộc Nam, nắm chặt tay thành nắm đấm, trên trán toát ra một tầng mồ hôi! Thầm nghĩ đến đó anh ta bất cẩn làm mất danh sách quân giới, chẳng lẽ bị bọn hắn nhặt được?
Bố Lặc bá vương liếc mắt nhìn Bố Lặc Ngạc đầy thâm ý, hình xăm trên đầu hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124108/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.