“Có chuyện gì vậy Dịch Tuấn?”
Dịch Tuấn nhìn thấy cô ấy, không nói một lời nào, kéo cánh tay của cô ấy vào phòng mình.
“Aiz, anh làm gì! Làm...làm gì vậy! Dịch Tuấn...Tôi còn đang ủi quần áo!” Tiểu Niên lảo đảo bị anh ta lôi đi.
“Ồn ào!” Dịch Tuấn khó chịu kéo cô về phòng của anh ta, trên đường đi gặp phải đám người hầu, bọn họ đều trợn mắt há mồm.
“Phịch” một tiếng, Dịch Tuấn mở tung phòng, kéo Tiểu Niên vào trong, Tiểu Niên sợ ngây người, anh ta mặc áo ngủ như vậy, kéo cô ấy vào đây là muốn làm gì?
Đột nhiên cô ấy cảm thấy Dịch Tuấn lúc này thật nam tính, hình ảnh công tử ca bình thường hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại hình ảnh người đàn ông mạnh mẽ, cứng rắn. Dịch Tuấn bước vào phòng, anh ta lật tung tủ của cô, tìm được một chiếc áo khoác mà anh ta cho là ấm nhất, đưa cho cô mặc vào và nói:
“Bây giờ cô đi đến khách sạn York trên trấn chờ tôi ngay lập tức, không có lệnh của tôi không được phép trở về!”
“Tại sao tôi phải đến đó? Chờ… chờ anh làm gì?” Tiểu Niên hơi đỏ mặt hỏi.
“Xảy ra chuyện gì sao?”
“Bao giờ thì anh đến?”
“Hôm nay tôi không về được sao?” Nhân lúc anh nói cô mặc quần áo, cái miệng nhỏ của cô hỏi hết câu này đến câu khác.
“Phiền phức quá, bảo cô đi thì cô đi đi!” Anh ta nhanh chóng nhét điện thoại di động vào trong áo khoác của cô, “Giữ liên lạc!”
Sau đó lôi cô đi ra ngoài.
Tiểu Niên mặc một chiếc tạp dề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sy-quan-the-gioi-ngam-bi-ep-lay-vo-tre/1124067/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.