Chương trước
Chương sau
Đoan Mộc Nam hung hăng hôn lên môi Thanh Thanh, đôi môi mềm mại mịn màng đến mức làm cho người ta đụng vào thì không thể buông ra được. Môi lưỡi của hai người cuống quýt nhau mang theo sự nồng nhiệt pha lẫn giận dữ, cảm xúc mãnh liệt đều thể hiện lên nụ hôn này.
Toàn thân Thanh Thanh mềm nhũn ra ngoài tầm kiểm soát của cô. Chỉ cảm thấy Đoan Mộc Nam gần như muốn hút sạch linh hồn cô, khiến cô trong nháy mắt trống rỗng, trái tim run rẩy…
“Nói xem, anh có xứng không?” Đoan Mộc Nam đột nhiên ngừng hôn, trầm giọng nói, đôi mắt nóng bỏng mang chút tà khí.
Đôi môi xinh đẹp đột nhiên rời đi, Thanh Thanh trong lòng giật mình, nghe được lời nói bá đạo của anh, mới đột nhiên tỉnh lại. Vừa rồi cô và anh xảy ra chuyện gì? Cô chống cự và muốn trốn khỏi anh ngay lập tức, nhưng sao bây giờ mình lại nằm trên giường xa hoa lộng lẫy này.
(cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của tôi, truyện được đăng tải trên https://dtruyen.com/)
Còn anh thì đang đè nửa người trên cô, tư thế mập mờ để cho người ta nhìn vào cũng phải suy nghĩ.
Cánh tay cứng cáp của anh đặt sau lưng cô, đang chống trên giường ôm lấy đầu cô, phía trước là vầng trán trơn bóng, gợi cảm đang áp vào đầu cô, hơi thở nóng rực lưu lại trên chóp mũi. Trên khuôn mặt anh có một nụ cười xấu xa, và đôi mắt sâu của anh toát lên vẻ nguy hiểm nhưng mê hoặc lòng người.
Đoan Mộc Nam đúng như những lời Tiểu Vũ nói, là một người đàn ông khiến cho tất cả phụ nữ muốn lao vào.
Cô càng giãy dụa chỉ càng làm cho khoảng cách của hai người càng gần hơn.
“Anh buông em ra...” Hai thân thể đang áp sát vào nhau, tư thế thân mật như thế khiến cô đỏ mặt, cô cố gắng kiềm chế sợ hãi trong lòng.
Đoan Mộc Nam đã thu hết biểu cảm của cô vào mắt, sự thẹn thùng xấu hổ của cô làm khơi dậy ham muốn bị đè nén trong cơ thể anh.
Dù đi đến đâu, Đoan Mộc Nam đều được vô số phụ nữ nịnh nọt, nhưng một chút hứng thú anh cũng không có, chỉ có cô, người vợ ngọt ngào trong mắt anh, người duy nhất trong đời, mới làm trỗi dậy ham muốn thể xác của anh.
“Thanh Thanh, cho anh được không?” Đoan Mộc Nam nhẹ nhàng hôn cô, lòng bàn tay nóng rực chạm vào eo cô, truyền đạt ham muốn của anh.
“Đừng….” Thanh Thanh sợ hãi hét lên, nhưng Đoan Mộc Nam vẫn ôm cô như cũ.

“Chiếc giường này, anh đã ngủ với bao nhiêu phụ nữ rồi?” Lòng cô ớn lạnh, đau buốt.
“Em nói gì?”Anh trầm tĩnh nói chuyện với cô, nghe không hiểu ý cô là gì.
“Anh đến cùng có bao nhiêu vô sỉ?” Ngôn Thanh Thanh không còn nhịn được nữa, lên tiếng than thở.
Nghe thấy cô phàn nàn như vậy, đột nhiên anh tỉnh táo và mọi ham muốn cũng biến mất hoàn toàn. Nhẹ nhàng thả cô khỏi vòng tay mình.
Thanh Thanh cuối cùng cũng được thả ra, thở phào một hơi.
Nhưng Đoan Mộc Nam càng nghe càng không hiểu, chẳng lẽ mấy ngày anh không ở đây, cô đã hiểu lầm gì với anh?
“Em biết những gì?”
“Đến cùng, anh còn giấu em những chuyện gì nữa?”
Chết tiệt, chẳng lẽ có ai đang muốn cản trở anh và cô? Người này là ai, dám động đến anh.
“Rõ ràng anh thích nhiều người, tại sao lại lừa dối em là duy nhất? Đúng vậy,coi như là anh chỉ muốn cùng ông nội trao đổi tự do, bằng gia cảnh của anh, còn cần em để diễn kịch vui này sao? Cho dù em có thích anh hay không, anh đều muốn dùng quyền thế….”
Trao đổi tự do với ông nội? Ai biết chuyện này? Chỉ một vài người trong mật thất biết chuyện này, làm sao cô biết được? Có phải Tiểu Trung không? Nhưng theo sự hiểu biết của anh, Tiểu Trung sẽ không bao giờ nói ra điều này, anh ta là người được Đoan Mộc gia nuôi lớn, anh ta rất biết điều này.
“Tiểu Trung nói với em?” Anh thăm dò thử, không phải tiểu Trung vậy khẳng định là do người khác nói với cô.
“Anh có bao nhiêu phụ nữ, còn cần anh ta nói sao?”

Phụ nữ? Rốt cuộc phụ nữ đáng chết nào lại nói như vậy.
“Thanh Thanh, anh nghĩ em hiểu lầm rồi.”
“Hiểu lầm à? Em tận mắt chứng kiến, chính miệng người ta nói, chẳng lẽ còn đổ oan cho anh được sao?” Cô nhìn thấy bức hình thân mật của anh và Cố Thái Anh, còn anh em tốt của anh nữa, anh ta có thể vu oan cho anh sao?
“Chẳng lẽ ngay cả vị hôn phu của mình em cũng không tin tưởng sao?”
Muốn cô tin tưởng anh? Anh đáng để cô tin tưởng sao?
“Em đã từng tin tưởng anh rất nhiều, nhưng anh lại lừa gạt em như vậy.” Anh đã cho cô biết cảm giác yêu đương, khiến cô vô cùng hạnh phúc và ngọt ngào, nhưng tất cả chỉ là phù dung, sớm nở tối tàn.
Anh đưa cô lên thiên đường, sau đó lại ném cô xuống địa ngục, trong lòng rất đau khổ, nếu sớm biết thống khổ như vậy, thà trước đây đừng quen nhau.
“Có phải là Cố Thái Anh không?” Chẳng lẽ là cô ấy?Điều duy nhất anh lo lắng đúng là Cố Thái Anh, đã nhiều người hiểu lầm họ là một cặp, không nghĩ tới trong thời gian ngắn như vậy, mà cô ấy đã nhúng tay vào.
Nhưng trong thâm tâm, Cố Thái Anh là người thờ ơ với mọi thứ, không phải loại người thích quan tâm đến chuyện người khác.
“Em đã hứa với người ta sẽ không nói, sao anh phải hỏi lại?” Chẳng lẽ cô ấy không phải là người phụ nữ duy nhất của anh sao?
“Nhưng chuyện này có liên quan đến việc em hiểu lầm anh.”
Hiểu lầm? Cho dù hai người có hiểu lầm thì đã sao, như Cố Thái Anh nói, không phải ai cũng có thể đảm đương được vai trò cháu dâu của gia tộc Đoan Mộc, huống chi cô và anh thật sự cách nhau quá xa, hai người thuộc về hai thế giới khác nhau.
Cho nên hai người định mệnh không thể ở bên nhau, nếu miễn cưỡng ở bên nhau, sẽ giống như bây giờ, mọi việc sẽ tồi tệ hơn.
“Chúng ta kết thúc ở đây đi.” Cô thật sự rất mệt mỏi, cô không muốn dây dưa thêm nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.