Editor: caphaos | Beta: Beihe
Chương 13. Kỳ dịch cảm
Tại Bệnh viện Số 2 Mạn Kinh.
Bác sĩ nhíu mày nhìn vào kết quả khám sức khỏe mới, im lặng một lúc lâu.
“Bác cứ nói thẳng với tôi đi.” Ngu Tiểu Văn chống cằm nhìn bác sĩ. “Còn bao lâu nữa?”
Bác sĩ trầm ngâm một lúc, rồi nói với y: “Có lẽ chỉ còn vài tháng, chưa tới nửa năm.”
Nghĩ một chút, ông bổ sung thêm: “Nếu cậu muốn thử loại thuốc hóa trị đặc hiệu mà lần trước tôi đề cập, có thể kéo dài thêm chút thời gian.”
Ngu Tiểu Văn: “Là loại phải nhập viện dài hạn và còn có thể rụng tóc đúng không?”
Bác sĩ: “Đúng vậy. Thực ra bây giờ tốt nhất cậu nên nhập viện điều trị, nếu hiệu quả khả quan, cậu vẫn có thể được xuất viện…”
Ánh mắt của Ngu Tiểu Văn từ từ dời khỏi bác sĩ, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Y im lặng một lúc, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
Rồi y khẽ nói: “Thôi. Tôi không thể nhập viện được. Nằm viện rất chán.”
Nhìn hàng phố xanh mướt rợp bóng lá, những đóa hoa hồng mai rực rỡ giữa nắng, y khẽ hất cằm: “Tôi vẫn còn nhiều thứ muốn làm.”
Rời khỏi bệnh viện, Ngu Tiểu Văn không quay về cục cảnh sát, mà ngồi xe buýt đi thẳng đến trung tâm thương mại khu S. Sau khi manh mối trước đó bị đứt đoạn, đội điều tra của y chỉ còn cách lần tìm từ một nguồn cung dược phẩm khác, theo lời một người cung cấp tin, vài đối tượng khả nghi có liên quan đã xuất hiện ở đây mấy ngày qua.
Trên xe buýt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653857/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.