Editor: caphaos | Beta: Beihe
Chương 7. Lữ Không Quân thật sự không được
…
Một lúc sau, tin nhắn của tên tống tiền đến.
Đệt: “Cậu quan tâm đến việc này à?”
Đệt: “^^”
Lữ Không Quân cảm thấy tên A đó cũng chẳng phải người tốt lành gì, chỉ là một kẻ trẻ tuổi thiếu thốn đời sống t*nh d*c, muốn thừa cơ lợi dụng hoàn cảnh. Với một A như vậy, nếu gặp được miếng mồi từ trên trời rơi xuống thế này thì chắc chắn sẽ hú hí ít nhất tới nửa đêm.
Nhưng tên tống tiền vừa dùng thuốc nói thật. Trong một thời gian ngắn, tác dụng giảm đau, an thần sẽ làm cho một số giác quan của y trở nên chậm chạp, độ nhạy với đau đớn và tổn thương cũng giảm đi. Dù cho tên A kia đi vào quá thô bạo, y có thể sẽ không từ chối.
Lữ Không Quân cảm thấy mình có nghĩa vụ nhắc nhở. Anh ngồi dậy khỏi giường, hai tay nhắn tin trả lời: “Kỳ đ*ng d*c của cậu đã được kiểm soát rồi, không cần phải làm bậy với người không liên quan.”
Đệt đáp lại rất nhanh: “Ha Ha. Đồ xấu xa. Cậu đang ám chỉ tôi đấy à?”
Lữ Không Quân: “Không hiểu cậu đang nói gì.”
Một lúc sau, tên tống tiền lại nhắn tin, nội dung vẫn vô nghĩa.
Đệt: “Nếu muốn tiếp tục tống tiền tôi, ít nhất cậu phải cẩn thận để không lộ mối quan hệ của chúng ta.”
“…”
Lữ Không Quân nghĩ một lúc, đây là câu anh từng nói khi yêu cầu y quay về nhà cùng mình ở đình.
Sau đó, Lữ Không Quân siết chặt điện thoại trong tay. Anh nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dung-noi-chuyen-tai-ha-tieu-than-j/4653851/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.