Editor: Táo đỏ phố núi
Nếu như lúc này Long Húc Hàng có thể nghe được tiếng lòng của Huyền Vũ Thác Hàn, thì khẳng định sẽ lớn tiếng kêu oan, bởi vì mẹ vợ này của cậu ta chính là một ngọn núi lửa, chuyện xấu ngày hôm nay truyền ra, núi lửa của mẹ vợ đại nhân không bộc phát mới là lạ, điều này có thể dùng đầu ngón chân suy nghĩ cũng biết, còn cần phải nhắc nhở sao? Hơn nữa, anh đã liên tục khuyến cáo là nên trốn tránh đi rồi, là chính bản thân cậu ta muốn xông thẳng lên núi lửa, còn trách được ai? Anh dễ dàng lắm sao?
“Tiểu tử thúi, chuyện kia là thật sao?” Vừa nhìn thấy Huyền Vũ Thác Hàn bước vào, bà nội nào đó liền tức giận đùng đùng chạy lại bên cạnh anh, bắt lấy cánh tay của anh.
Huyền Vũ Thác Hàn vốn muốn lui về phía sau, lúc này rời khỏi chỗ này là quan trọng nhất, nhưng mà dưới ánh mắt của một ngọn núi lửa khác, liền giống như một con cá sa lưới không thể nào động đậy được, cũng không dám nhúc nhích.
“Bà nội, bà có thể làm như không nhìn thấy con được không?”
Huyền Vũ Thác Hàn căn bản không dám nhìn về phía ngọn núi lửa kia, bởi vì anh biết rất rõ, ngoại trừ dấu chấm hỏi và tức giận, trên mặt của hai người bọn họ sẽ không tìm được sắc mặt nào khác!
“Con nói cái gì vậy tên tiểu tử thúi này? Bà chỉ muốn nghe chính miệng của con nói, chuyện này không phải là thật?
Nếu quả là như vậy, thì cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859243/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.