Ngoài cửa quả nhiên là Huyền Vũ Thác Hàn ở sát phòng cô.
Dáng vẻ anh giống như vừa mới tắm rửa xong, sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái đứng bên cạnh cửa phòng cô.
“Làm gì? Đã trễ thế này, anh nên ngủ đi! Ngày mai chúng ta còn phải trở về!”
Xá Cơ Hoa khẽ nuốt nước miếng một cái, cô tuyệt đối không thừa nhận bởi vì nhìn thấy dáng vẻ anh tuấn này của Huyền Vũ Thác Hàn mà trái tim đập loạn như nai con.
“A Hoa.” Huyền Vũ Thác Hàn khẽ đi về phía trước một bước, “Anh có thể đi vào không?”
Cửa vừa mở ra, bên trong lập tức bay ra mùi thơm nhàn nhạt trên người Xá Cơ Hoa, Huyền Vũ Thác Hàn tâm đãng thần trì * một chút, nhìn cô mở miệng yêu cầu.
(*) tâm đãng thần trì: đầu óc bay bổng, tâm trí hỗn độn, tâm hồn tinh thần để đi đâu, không chú ý
Một cảm giác hoang tưởng muốn ngắm cô vọt lên, Huyền Vũ Thác Hàn cảm giác bụng dưới của mình đã căng đau.
Biết anh không có ý tốt, sau khi Xá Cơ Hoa nhìn thấy ánh mắt anh, trong đáy lòng đã từ chối thật lâu thật lâu.
Thời gian này còn mở cửa cho anh đi vào, chính là ngầm cho phép anh có thể làm bất cứ chuyện gì với cô!
Xá Cơ Hoa không nói gì mà nhìn anh, do dự ngây ngốc ở bên cửa, không biết nên làm thế nào cho phải.
“Được không?” Huyền Vũ Thác Hàn chăm chú nhìn cô, lại đi về phía trước một bước, giọng nói trầm thấp của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-dai-ca-bi-de-roi/2859241/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.