Edit: jena
Sở Nhuế!
Hai người đều nghĩ đến Sở Nhuế đầu tiên, bọn họ nhanh chân chạy đến phòng Sở Nhuế, mở cửa ra, Sở Nhuế cũng đâm sầm vào họ.
Sở Nhuế vẫn chưa bình tĩnh lại, nghe thấy động tĩnh Thương Trọng Lệ cũng chạy lên ngay, tay cậu vẫn còn chưa rửa xong, trên tay vẫn dính nước, nghiêng người qua bảo vệ Sở Nhuế sau lưng mình.
"Mau nhìn kìa!"
Bốn người đều nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài cửa sổ, giữa màn sương mơ hồ, một con mắt khổng lồ màu xanh đang nhìn vào trong căn phòng.
Một con mắt đã to bằng một nửa ô cửa sổ.
Cảm giác áp bách khiến họ hít thở không thông, cả người căng thẳng không dám động đậy.
"Đây là cái gì?" Thương Trọng Lệ hỏi.
"Nhìn dáng vẻ có vẻ là tinh quái, nhưng tinh quái lớn như thế này thì đây là lần đầu tiên tôi thấy." Hứa Diệu tấm tắc bảo lạ.
Dù ở trong ảo cảnh, hắn cũng chưa từng nhìn thấy một tinh quái lớn như thế này. Vật quái hấp thụ cảm xúc tiêu cực càng nhiều thì thân thể càng lớn, còn tinh quái thì khác, chúng cần phải tu luyện ngày đêm, hấp thụ linh khí của trời đất thì thân thể mới thay đổi được.
Từ con mắt kia, họ thấy nó không có địch ý, nó chỉ nhìn chằm chằm Thương Trọng Lệ, đôi mắt xanh khẽ chớp một cái, sau đó lại biến mất trong sương mù.
Một lúc lâu sau mới có người phản ứng.
"Nó... biến mất?"
Biến mất trong sương mù.
Hứa Diệu can đảm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556381/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.