Edit: jena
An yên trôi qua hơn nửa tháng, để đề phòng bất ngờ có một ngày nào đó nửa đêm 12 giờ phải vào phó bản, Sở Nhuế và Thương Trọng Lệ đã nghỉ ngơi suốt một tháng qua vẫn không dám lơ là cảnh giác.
Hứa Diệu vẫn chưa có động tĩnh gì, Sở Nhuế cũng lo lắng hơn.
"Tôi đã theo dõi cặp đôi đó hơn mười ngày, hoàn toàn không có vấn đề gì." Hứa Diệu mệt mỏi nói qua điện thoại, có vẻ muốn từ bỏ nhiệm vụ.
"Tôi chắc chắn tôi không nhìn lầm!" Sở Nhuế kiên trì nói.
"Không nhìn lầm cũng vô dụng." Đầu dây bên kia trầm mặc, Sở Nhuế cũng lâm vào bế tắc, anh vừa không muốn từ bỏ manh mối, cũng không muốn làm phiền khiến Hứa Diệu khó xử.
Thật lâu sau, Hứa Diệu hít sâu một hơi: "Tôi biết cậu sốt ruột, tôi đồng ý giúp cậu chú ý họ, nhưng chuyện quan trọng trước mắt vẫn là ảo cảnh."
Về ảo cảnh, Sở Nhuế vừa lúc muốn cùng Hứa Diệu nói chuyện với nhau: "Gần đây ngài có vào ảo cảnh không?"
Thời gian vào phó bản khó không cố định, phó bản gần nhất là cách khoảng 10 ngày, lần trước là một tuần, đến lúc này, dù đã một tháng trôi qua, nhưng vẫn không có động tĩnh gì.
"Hơn nữa cũng quá kỳ quái. Sau khi ra khỏi ảo cảnh lần trước, đã tròn một tháng rồi."
Sở Nhuế siết chặt lòng bàn tay: "Lúc trước chưa có tình huống này, đúng không?"
Bên kia truyền đến tiếng hít thở sâu kín.
"Không có, phó bản khó thường có khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556333/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.