Edit: jena
"Thương Trọng Lệ? Thương Trọng Lệ!" Sở Nhuế lại cất tiếng gọi, trên trán thấm đẫm mồ hôi.
Đã xảy ra chuyện gì rồi?
Chẳng lẽ trong nhà có thứ gì đó, Thương Trọng Lệ bị nhốt ở bên trong?
Bóng trắng kia đến mỗi lúc một gần hơn, anh cắn răng hạ quyết tâm, đưa ra một quyết định. Anh vặn tay nắm cửa nhà 1301, sau đó lùi về sau, dùng chân đá vào cánh cửa.
Trong bóng tối, từng tiếng "rầm rầm" vang dội, cuối cùng cửa bị đá văng. Sở Nhuế tức tốc chạy vào trong, nhanh tay đóng kín cửa lại, khóa cửa đã bị anh đá hỏng nên anh dùng bàn ghế trong phòng khách để chặn cửa lại.
Gây ra động tĩnh lớn như vậy nhưng tòa chung cư vẫn yên tĩnh như cũ, Sở Nhuế quay đầu nhìn ngôi nhà trống rỗng, nuốt nước bọt: "Thương Trọng Lệ? Cậu có ở đây không?"
Anh nhìn ra cửa sổ, sau đó đi về phía căn phòng ở hướng nam, vừa vào cửa đã thấy Thương Trọng Lệ ngã trên mặt đất, đầu đầy mồ hôi, nỉ non không ngừng như bị bóng đè. Cả người cậu ướt đẫm mồ hôi, phần trán nhăn lại đầy đau khổ.
"Thương Trọng Lệ! Tỉnh lại!" Sở Nhuế nâng cậu lên giường, cởi áo khoác và áo sơ mi của cậu ra, sau đó lấy chăn đắp lên người cậu.
Thương Trọng Lệ không còn ý thức, may mắn là vẫn có dấu hiệu sống.
Thương Trọng Lệ leo vào đây không lâu, anh đã ở bên ngoài gọi cậu nhưng không nghe thấy tiếng đáp, nhìn vị trí ngã của cậu thì có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556295/chuong-144.html