Edit: jena
【 Tôi cũng nhìn thấy. 】
Thương Trọng Lệ đột ngột gửi một tin nhắn như vậy, Sở Nhuế hiểu ngay.
Sau đó, anh bật cười.
Hai người bọn họ như đang làm gián điệp.
Sở Nhuế ngẩng đầu, xung quanh là những cái xác không hồn, não thịt rơi vãi đầy đất, anh dời mắt, đầu ngón tay run rẩy hồi âm 【 chúng ta xem như là anh em cùng chung cảnh ngộ? 】.
Đối phương trả lời rất nhanh.
【 Anh nói giỡn với tôi hả? Tôi còn cho rằng anh là một người có tính cách lạnh lùng khó gần, xém nữa là không thể tin nổi là do anh nhắn. 】.
Tôi không phải là một người nghiêm túc, thực tế thì tôi không chắc mình là người như thế nào.
Sở Nhuế cảm thấy cô đơn, đôi mắt mờ mịt.
Bên kia lại gửi tin nhắn.
【 Anh là anh, dù là trong hình dạng nào đi nữa cũng chỉ là anh. 】.
"..."
"Ha ha..." Sở Nhuế rên lên một tiếng, che mắt lại, khóe mắt có chút ướt át. Gần đây anh luôn sống trong sợ hãi, đặc biệt là sau khi phát hiện thế giới này tan vỡ, nhìn thấy cha mẹ mình là quái vật, anh gần như không thể kiên trì nổi nữa.
Bây giờ có vẻ như anh có thể tiếp tục kiên trì rồi.
***
Sau khi tan làm, Sở Nhuế ra khỏi văn phòng, trong thang máy chật ních "người", xung quanh anh toàn là mùi hôi thối.
Sở Nhuế cố gắng bình tĩnh đứng yên trong góc, anh nhìn qua hai bên sườn, bóng "người" phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556273/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.