Edit: jena
8 giờ sáng, trạm tàu điện ngầm đông đúc, đến 8 giờ 18 phút 42 giây lại cực kỳ vắng.
"Mẹ ơi, con muốn ăn..."
Sở Nhuế đứng đối diện một cặp mẹ con và một người phụ nữ trẻ đang vùi đầu chơi điện thoại.
"Cô ấy nói xạo, anh đừng tin!"
"Lúc trước thì không biết nhưng bây giờ đã biết, em yên tâm, em là bạn gái của anh, anh chỉ tin em."
Bên tay phải Sở Nhuế, ngồi cùng một hàng ghế là một đôi nam nữ, có vẻ là người yêu.
Xa hơn một chút, ở ghế đôi đầu tiên, có một ông lão tóc bạc trắng.
Đoàn tàu băng qua đường hầm, tiếng còi hú lên gầm rú bên tai, Sở Nhuế tựa lưng vào ghế đầy mệt mỏi.
"Đây, vẫn còn nóng."
Một ly sữa đậu nành được đưa đến, không tính là quá nóng, Sở Nhuế hai tay nhận lấy ly sữa, nhìn đến xuất thần.
"Anh đi đâu?"
Sở Nhuế đáp: "Đến công ty."
"Tôi biết rồi, tôi đi cùng anh."
Sở Nhuế nở một nụ cười nhạt: "Sao mà cậu quen thuộc quá vậy, giống như là chúng ta đã quen nhau lâu lắm rồi."
"Chẳng lẽ không phải à?" Thương Trọng Lệ tựa lưng ra sau ghế: "Tôi rất tin tưởng vào duyên phận, còn tin tưởng vào cảm giác, chúng ta chắc chắn là đã quen nhau rất lâu."
"Cậu muốn làm bạn với tôi?" Lần đầu tiên nói chuyện ở bệnh viện, Sở Nhuế đã cảm giác được, sự nhiệt tình muốn được làm quen với anh của Thương Trọng Lệ đã vượt ngưỡng bình thường.
"Ơ?" Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556271/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.