Edit: jena
Sở Nhuế muốn mạnh miệng đáp "Không có". Miệng vừa mở ra lại chỉ biết ấp úng, không nói nên lời.
Đặc biệt khi nhìn thấy ánh mắt ướt át như chó con bị bỏ rơi của Thương Trọng Lệ.
"Có..."
Thanh niên trước mặt vừa rồi còn lo lắng khôn nguôi, bây giờ lại cong môi cười tươi.
"Anh nói thật đúng không?"
Thương Trọng Lệ vui sướng như một đứa trẻ nhận được quà, Sở Nhuế ngắt lời cậu ngay: "Cậu không cảm thấy quá kỳ dị à?"
Thương Trọng Lệ sửng sốt.
"Như thế chẳng phải hai chúng ta là duyên trời định ư?"
"Cậu đừng quên rằng cả Phương Dịch Lâm và Hạ Hiểu Cương cũng như vậy."
Không khí như ngưng đọng lại, Thương Trọng Lệ không hiểu: "Là sao?"
Sở Nhuế: "Hồ sơ bệnh án mà cảnh sát thu được có nội dung gì, bây giờ có thể nói cho tôi biết được không?"
Thương Trọng Lệ lộ vẻ mặt khó xử, cậu cũng không đến mức vì sắc đẹp mà quên đi bổn phận của mình.
Sở Nhuế cũng hiểu rõ, nói thẳng suy đoán của anh: "Cả hai người họ đều được ghi là khó ngủ đúng không?"
"Sao anh biết được?" Thương Trọng Lệ ngạc nhiên.
Sở Nhuế cụp mắt suy nghĩ, anh luôn cảm thấy mình như đi vào một vòng lốc xoáy, hai vụ án này tưởng chừng như không hề liên quan đến anh nhưng quả thực sự tình bên trong có vẻ không hề đơn giản như vậy.
Bây giờ anh có thể xác định 50% rằng giữa bọn họ có một mối liên hệ, có lẽ là vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556265/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.