Edit: jena
"Có người nhảy lầu!"
...
Còi cảnh sát vang vọng trong màn mưa.
Trên mặt đất ẩm ướt, thi thể nằm giữa vũng máu, máu bắn ra khắp nơi.
Sở Nhuế cầm dù đứng trong đám đông, nhìn qua đã thấy những gương mặt quen thuộc. Đội trưởng nghiêm khắc, cảnh sát thấp bé và cảnh sát cao gầy, ngoài ra còn có một người thanh niên trẻ tuổi, Thương Trọng Lệ.
"Người chứng kiến đâu?" Cảnh sát hỏi.
Có người chỉ tay về phía Sở Nhuế, trong miệng còn lẩm bẩm gì đó.
Tiếng mưa rất lớn, hơn nữa xung quanh lại ồn ào, Sở Nhuế đáng lẽ ra không thể nghe cảnh sát đang nói gì.
Nhưng anh lại nghe rất rõ, có lẽ do anh đọc được khẩu hình miệng. Sở Nhuế thấy hoảng hốt, dời mắt, âm thanh của họ vẫn vang lên bên tai.
"Sao lại là người này nữa?"
"Gọi hai người họ lại đây."
Cảnh sát nhìn Sở Nhuế, đôi mắt sắc bén lạ thường: "Họ và tên?"
"Sở Nhuế."
"Hoa Lạc Thâm."
Trước mặt cảnh sát trưởng, người đàn ông vô cùng ngoan ngoãn.
"Có quan hệ gì với nạn nhân?"
"Không quen biết."
"Hàng xóm."
"Miêu tả lại cảnh tượng khi đó." Cảnh sát nhìn Sở Nhuế chằm chằm.
Sở Nhuế mấp máy môi, người đàn ông bên cạnh đã nói trước: "Chúng tôi đang xem TV trong phòng, đột nhiên nghe thấy tiếng la ở bên ngoài, tôi vừa mới nhìn ra cửa sổ thì thấy cô ấy nhảy xuống đất."
"Cũng không khác mấy." Sở Nhuế nói: "Cô ấy vừa la vừa chạy trên hành lang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556260/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.