Chương 79: Cháy
Edit: jena
Bà lão sợ hãi né tránh những câu hỏi của nhóm Sở Nhuế, sau đó "rầm" một tiếng, đóng cửa lại.
Bốn người nhìn cánh cửa bị đóng kín, vẫn chưa hỏi được gì.
Đường Kiền xấu hổ, nở một nụ cười vô hại, gãi gãi gáy: "NPC chẳng lẽ không thể cung cấp thông tin gì cho người chơi à?"
"Có lẽ bà ấy sợ cậu, bộ dạng hỏi thăm của cậu khiến bà ấy liên tưởng đến người xấu." Sở Nhuế chế nhạo.
Đường Kiền: "Hả?" Sở Nhuế nói gì thế? Cậu là người hiền lành lương thiện, sao mà giống người xấu được!
"Bộ dạng sợ hãi kia đúng là không hề giả vờ, có lẽ nội dung chúng ta hỏi đã động chạm đến nỗi sợ thầm kín của họ." La Lịch cười như không cười.
Một đứa trẻ ôm một thùng rượu đi xuống lầu.
"Này, cậu gì ơi!" Bọn họ tìm thấy ai liền hỏi người đó ngay, không bỏ qua một khả năng nào.
Cậu bé tóc quăn mũi cao anh tuấn nín thở, giống như nhìn thấy mãnh thú, lòng bàn chân đổ mồ hôi, ngay lập tức chạy biến đi.
Đường Kiền: "Sợ đến như vậy ư?" Cậu hỏi Sở Nhuế: "Anh Sở Nhuế, tôi chưa nhìn thấy nhóm người áo đen, anh nói thử bộ nhìn tôi giống mấy người đó lắm hả? Những người dân này cũng quá kỳ lạ rồi."
Tiếng xe ngựa, tiếng trò chuyện huyên náo vang vọng từ đường phố bên ngoài, bốn người từ cửa sổ lầu hai nhìn ra, bên ngoài là con đường trung tâm của thành Karl, từ con đường này có thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556172/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.