Chương 78: Là ma quỷ
Edit: jena
Cảm nhận được hơi ấm kề cận cùng vòng tay mạnh mẽ ôm từ sau lưng, nỗi sợ hãi trong lòng Sở Nhuế từ từ tan biến. Tiếng cắn xé vẫn rõ ràng như cũ nhưng anh không còn hoảng loạn như trước.
Không biết đã qua bao lâu, lâu đến mức đôi mắt anh đã thích ứng được với bóng tối, tiếng ồn ào và thở dốc bên tai không còn nữa.
"Đi... Đi rồi ư?"
"Đi rồi."
"Vậy cậu... cậu bỏ tay... tay ra đi..." Sở Nhuế vươn tay muốn gỡ tay Thương Trọng Lệ ra lại bị nắm chặt lấy, Sở Nhuế cả kinh, cho rằng lại xảy ra chuyện: "Chuyện, chuyện gì?"
Thương Trọng Lệ chăm chú nhìn anh, thấy lông mao cả người anh dựng thẳng lên, chẳng khác gì một con chuột bạch sợ hãi, khóe miệng hơi cong cong: "Chỉ muốn sờ tay anh một chút thôi, anh sợ lắm à?"
Chỉ như vậy thôi?
Sở Nhuế tức giận trừng mắt: "Nhàm chán!" Muốn rút tay lại nhưng vẫn không thể thoát khỏi vòng tay của Thương Trọng Lệ: "Cậu thả ra!" Anh đỏ bừng cả mặt, trong không gian chật hẹp, hai người đàn ông to lớn chui rúc ở đây, khoảng cách gần đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau.
"Cậu có thể chú ý hoàn cảnh được không!"
Thương Trọng Lệ buông tay anh ra, nhún vai: "Đây, tuy hơi đáng tiếc nhưng lần sau tôi sẽ tiếp tục đòi nợ, lần sau không chừng là cổ, có thể cũng là môi..." Cậu vừa nói vừa dùng ánh mắt lưu luyến nhìn anh.
Sở Nhuế không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556171/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.