Edit: jena
《 U Cung Phượng Minh 》
Mức độ khó: ★★★★
Mức độ sinh tồn: ★★
Ngàn năm ngủ say, một lần tỉnh giấc.
Số mệnh luân hồi, mở ra cánh cửa bí mật.
...
Ăn xong bữa tối, Sở Nhuế ngồi trong vườn hoa chơi đùa với hai quái vật nhỏ.
Gió đêm rất lạnh, anh cũng hơi mệt. Nhưng ở trong trò chơi luôn phải căng chặt dây thần kinh thì mỗi một phút giây ở bên ngoài đều trở nên thật quý giá.
Anh ngẩng đầu cảm nhận cơn gió, yên bình, lặng lẽ. Đôi khi anh sẽ hoảng hốt một chút, không biết những hiểm nguy của thế giới này có phải chỉ là một mộng cảnh hay không, đến tột cùng thì mọi thứ phải chăng chỉ là một giấc mộng, khi tỉnh giấc thì anh có thể quay về cuộc sống trước đây?
Ống quần bị ai đó kéo kéo, anh cúi đầu, là Khoa Đế.
Không phải mộng.
Anh khẽ cười, xoa đầu Khoa Đế, bắt được quả cầu Bàng Kỷ ném đến. Khoa Đế lùi về sau, nhặt lấy quả cầu.
Khoa Đế nhặt quả cầu nhưng lại không ném qua cho Bàng Kỷ. Bàng Kỷ nghiêng đầu khó hiểu nhìn bạn.
"Nếu anh mệt thì vẫn nên đi nghỉ ngơi." Khoa Đế nói.
Sở Nhuế sửng sốt một chút.
"Em có thể chơi với bạn ấy, tối nay anh vẫn còn phải vào trò chơi đúng không?"
Sở Nhuế kinh ngạc nhìn đứa trẻ trước mặt. Sau đó lại nghĩ không biết em đã ở trong thế giới kia bao lâu, nếu xét kỹ bối phận thì có khả năng còn là bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556121/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.