Edit: jena
Thương Trọng Lệ lăn qua lộn lại trên giường một lúc lâu, một chốc lại cảm thấy bụng trướng đến khó chịu, một chốc lại cảm thấy lồng ngực tức đến không thở nổi.
Hai giờ chiều, Thương Trọng Lệ ra khỏi phòng, thản nhiên như không đến phòng khách rót nước uống.
Một người, một quái, một nửa người nửa quái vẫn ngồi trên sô pha xem TV, Đường Kiền liếc mắt nhìn Thương Trọng Lệ một cái rồi lại tiếp tục theo dõi bộ phim.
Thương Trọng Lệ quét mắt nhìn một vòng, vừa cầm ly nước uống vừa đi ra ban công, cậu đứng trên ban công nhìn xuống vườn hoa thêm một vòng, trong vườn không có một bóng người.
Cậu chậm chạp quay về chỗ cũ, chuẩn bị xuống dưới lầu, chân vừa bước xuống cầu thang thì Đường Kiền nói: "Tìm gì thế?"
Thương Trọng Lệ liền thu chân về.
Bị phát hiện?
"À ha biết rồi, chắc chắn là đang suy nghĩ xem anh Sở Nhuế đi đâu rồi đúng không?"
Hầu kết Thương Trọng Lệ lăn lột một chút, nhỏ giọng nói: "Không có... Tôi chỉ thấy rằng ở trong phòng mãi thì chán quá."
"Anh ấy đi bệnh viện, một lát nữa sẽ về, đừng rầu rĩ thế!"
Thương Trọng Lệ nhướng mày: "Tôi không có rầu rĩ, tôi..."
"Em thật sự rất thích anh Sở Nhuế nhỉ!"
Thương Trọng Lệ cả kinh, chấn động tại chỗ: "Tôi... Tôi..." Biểu hiện của mình rõ ràng như vậy ư?
Thương Trọng Lệ vẫn còn muốn che giấu, lại thấy Đường Kiền ngồi trên sô pha xoa đầu Bàng Kỷ: "Đừng buồn, anh ấy sẽ về ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suyt-bi-mat/2556119/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.