Lãnh Tịnh hóa thành nhân hình mặc xong y phục, xuất hiện trước mặt đám người mới tỉnh, mọi người đều cảm tạ ơn cứu mạng của Lãnh Tịnh. Hoa Nguyệt Thái đối với Lãnh Tịnh cũng càng thêm tán thưởng. Hiện tại phong tuyết đã ngừng, thông qua con đường tới Hàn Tinh sơn trang vừa nhìn đã hiểu, mọi người đại chấn tinh thần, xuất phát về mục tiêu cuối cùng, không tới nửa ngày, đã tới trước cửa sơn trang.
Trang chủ Hàn Tinh sơn trang Thẩm Hàn Tinh cũng là một tuấn mỹ thanh niên khí chất không linh xuất trần, chỉ là sắc mặt tái nhợt, hắn sớm đã chờ đợi ngoài cửa, thấy Hoa Nguyệt Thái đến trước trang, không kìm được cười khổ: “Sư huynh, xem ra ngay cả ông trời cũng chiếu cố ngươi, không ngờ để ngươi đột phá được màn ngăn phong tuyết.”
Hoa Nguyệt Thái vừa thấy hắn, không khống chế được kích động trong lòng, bước tới một bước, nói: “Hàn Tinh, ngươi cùng ta từng là sư huynh đệ, sao lại… sao lại phải bức chúng ta đao quân tương kiến!”
Thẩm Hàn Tinh ánh mắt lấp láy, nói: “Ta bức ngươi sao? Nhiều năm như thế kẻ vẫn đối địch với Hàn Tinh sơn trang không phải là ngươi sao? Là ngươi tự gây khó dễ cho mình.”
“Ta! Ta là vì muốn gặp ngươi một lần! Tại sao ngươi trốn tránh ta mười năm!” Hoa Nguyệt Thái buột miệng nói ra.
Thẩm Hàn Tinh cười đắng chát, chỉ nói: “Ta có khổ tâm.” Nói rồi bắt đầu ho khan, trên ống tay áo vốn trắng tinh của hắn nhiễm lên từng điểm máu, không ngờ là ho ra máu.
Hoa Nguyệt Thái đại kinh, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-tieu-xa/68712/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.