Tại sao Lãnh Thanh Thanh vừa nghe tới chuyện có liên quan tới thiên giới, sẽ sợ hãi như thế chứ? Trừ nỗi sợ diệt tộc ra, tựa hồ còn có gì khác. Lãnh Tịnh chống đầu, nhìn Lãnh Thanh Thanh vì thi triển phong ấn thuật hao lực quá lớn, đã tạo thành nội thương đang nằm trên giường. Lãnh Thanh Thanh trên đường đi đã thổ máu mấy lần, ba canh giờ trước thậm chí còn ngất xỉu, hiện tại chỉ có thể nằm bẹp trên giường rên hừ hừ.
“Thiếu đông gia, nước nóng nấu xong rồi, ta dẫn ngươi đi tắm.” Bạch Điêu hiện tại một tay bao trọn tạp vụ trong ngoài, mệt tới choáng váng cũng phải kiên trì__ Hiện tại Lãnh thị phụ tử một người linh lực bị phong không thể cử động, một người cố sức thi pháp thổ huyết nội thương, tất cả mọi việc đều dồn lên đầu một mình nó.
“Được.” Cho dù nửa thân không thể cử động, Lãnh Tịnh vẫn rất có khí độ uy nghiêm, ngôn ngữ trầm ổn thong dong.
Thế là Bạch Điêu đi tới, ôm Lãnh Tịnh trên xe lăn ra, đi về gian tắm.
Trên thực tế, sau khi Bạch Điêu ôm Lãnh Tịnh ra khỏi cửa phòng, thì không đi về gian tắm cách vách, mà đặt Lãnh Tịnh xuống đất.
Lãnh Tịnh ngồi ổn trên mặt đất, cùng Bạch Điêu rón ra rón rén rời khỏi lầu hai khách ***.
Địa điểm cuối cùng hai người tới là một khu rừng nhỏ vắng vẻ không người, Lãnh Tịnh nhìn hoàn cảnh xung quanh cũng tạm, liền cởi y phục, toàn thân tỏa ra hào quang chói mắt, một con bạch long tinh thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/suu-tieu-xa/2189991/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.